HN vừa về công ty thì HT ra đón anh ở cầu thang:
- Có ông Nhị đến, ông ta đang chờ anh trên phòng đấy, hình như có chuyện gì nghiêm trọng lắm, anh chuẩn bị tinh thần để đối phó với ông ta.
HN thoáng nhíu mày, rồi giọng anh điềm nhiên:
- Ông ta tới lâu chưa?
- Hơn 1 tiếng
- Vậy à? Thôi được, anh cứ làm việc bình thường đi.
- Sao anh không để tôi có mặt bên cạnh anh, 2 cái đầu thì đối phó vẫn hơn chứ
HN khoát tay:
- Không sao đâu, tôi sẽ tuỳ cơ ứng biển, anh về phòng đi.
Nói rồi anh bước nhanh lên phòng mình. Ông Nhị đang ngồi tựa vào salon, dáng điệu uy nghi thong thả, ông cười nhếch một bên mép đáp lại cái chào của HN, rồi nói như thân mật:
- Con đi đâu lâu vậy?
- Dạ, con có chút công việc, sao ba không báo trước để con ở lại chờ ba?
- Thôi, trong nhà không, ba không thích quan trọng như vậy. TV lúc này ra sao rồi, nó khỏe không?
Hỏi thế, chứ ông thừa biết lâu nay cô không sống ở nhà HN.. Ông không cần biết cô buồn vui thế nào. Nhưng chắc chắn HN đối xử tồi tệ nên cô mới bỏ đi. Với ông, điều đó có nghĩ là 1 sự khiêu khích gián tiếp. Và ông im lặng xem HN sẽ tung hoàng đến mức nào
HN cũng thừa biết đó là câu hỏi cạnh khoe, nhưng anh vẫn điềm nhiên:
- Dạ, cổ bình thường
- Sao lâu nay con không đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-nhung-giot-nang/3273228/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.