Sống cùng nhà với Thuý Văn rồi, anh lờ mờ cảm thấy cô không ghê gớm như anh tưởng. Anh không khẳng định cô hoàn toàn vô hại, nhưng tích cách của cô không làm anh dị ứng như đã từng có thành kiến. 
Hiệu Nghiêm rất ngạc nhiên khi nhớ lại những gì Hữu Trí nói về cô. 1 điều gần như anh không biết, cô ta biết 1 lúc 3 thứ tiếng. Nếu tuyển nhân viên anh chỉ đòi hỏi thế là cùng 
Mà cũng không ngờ cô ta nhút nhát như thế, cô ta không dám tự mình bung ra mà phải dựa vào Hữu Trí. Như thế nầy không chừng chính Hữu Trí ủng hộ sự nổi loạn của cô ta. Có thể lắm chứ 
Buổi chiều vừa về nhà, anh đã nghe tiếng cười nói vẳng xuống phòng khách. Anh lên lầu, và đẩy cửa phòng bé Hân xem chuyện gì. Trong phòng, con bé đang mặc chiếc áo dài và rộng thùng thình, nó đang hai tay vẫy như cánh vịt, chân nhúng nhúng như lồ xo. Thục Linh và Thúy Văn ngồi trên giường tán thưởng. Con bé hứng hí làm trò nhiều hơn, cả 3 hình như mới đi mua sắm về. Vì anh thấy những gói to nhỏ còn vương vãi trên giường: 
Hiệu Nghiêm bước hẳn vào phòng. Thấy anh, bé Hân reo lên: 
- Anh 2, coi em múa nè, đẹp không? 
Hiệu Nghiêm mỉm cười: 
- Mặc áo của ai mà rộng th`ung thình vậy, coi chừng té đấy 
Con bé noi như khoe: 
- Tụi em mới đi chợ về nè, gom hết chợ về luôn, đi với 2 chị vui qúa trời 
Hiệu Nghiêm quay qua 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-nhung-giot-nang/3273207/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.