Cô cười rụt rè: 
- Có lẽ tôi sẽ nghe lời anh. Từ lâu rồi không có ai chỉ cho tôi thấy như vậy là hay. Có lúc tôi cũng hình thành tư tưởng phản kháng, tôi muốn tự bảo vệ mình, nhưng sau đó … 
- Sau đó chị lại sợ hãi? 
- Vâng, đó chỉ là tư tưởng thóang qua. 
- Tập làm chủ lấy mình đi Thúy Văn ạ. Lúc đó chị sẽ cảm thấy sung sướng hẳn. Tôi không nói sai đâu. 
Thúy Văn gật đầu như hiểu. Cả hai im lặng khá lâu, lơ đãng ăn và mỗi người theo đuổi suy nghĩ riêng/. Rồi Thúy Văn không ngăn được tò mò: 
- Tôi rất ngạc nhiên là anh đi làm ngay hôm nay. 
Hữu Tri mỉm cười: 
- Anh Nghiêm cũng đi làm ngay sau khi cưới đó thôi/ 
- Nhưng chúng tôi khác, chúng tôi không thích ở gần nhau. Còn anh và chị Oanh thì yêu nhau, làm thế anh không sợ chị ấy buồn sao? 
Hữu Tri giải thich lấp lửng: 
- Tôi coi công việc quan trọng hơn. 
Thúy Văn nói như bâng khuâng” 
- Tôi nghĩ,, Tôi nghĩ những người yêu nhau lấy được nhau chắc là sướng lắm. Chắc chẳng có chuyện gì để thấy nặng nề đâu. Vì thế nếu yêu nhau thì người ta sẽ tha thứ tất cả. Tôi nghĩ có đúng không/ 
- Chắc là vậy. 
- Sao anh trả lời lập lờ thế, chẳng lẽ anh không hiểu đươc mình? 
- Chính vì hiểu quá nên tôi không dám chắc. 
Thúy Văn mỉm cười: 
- Anh nói chuyện khó hiẻu quá 
Lại im lặng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-nhung-giot-nang/3273201/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.