🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Thật lâu cô rời anh ra, đưa tay lên môi:



- Anh và em vừa làm gì vậy, cả hai đứa tội lỗì quá anh Nghiêm, bây giờ mình không có quyền nữa rồi.



Hiệu Nghiêm gục đầu không trả lời. Nhìn cử chỉ của anh, Yến Oanh có cảm tưởng anh đã mất hết nghị lực, chỉ còn sự đau khổ rã rời. Ðiều đó làm cô thấy vui sướng về tình yêu dành cho mình đồng thời có chút thương hại Thúy Văn. Cô nhẹ nhàng:



- Ðưa em về đi anh, giờ này chắc anh Tri đã về rồi, em không muốn anh ấy có ấn tượng với em.



Hiệu Nghiêm nhìn cô một cách đặc biệt:



- Em thật sự quan tâm đến chồng em sao?



- Khi chấp nhận là vợ anh ấy, em cần phải làm vậy thôi. Cuộc sống của em là lệ thuộc anh ta mà.



Hiệu Nghiêm cười gượng:



- Anh hiểu.



Anh bật công tắc, cho xe lướt tới. Cả hai không nói gì cho đến lúc về nhà cô. Khi xe thắng lại, Yến Oanh vẫn ngồi im. Rồi bất chợt cô gục đầu vào ngực Hiệu Nghiêm:



- Thông cảm cho em, em vẫn yêu anh, không bao giơ` em quên anh.



- Anh biết, anh yêu em.



Hiệu Nghiêm xiết cô vào người, rồi buông ra:



- Em vào nhà đi, đừng để chồng em chờ.



Yến Oanh bưóc xuống, ngó lên ban công. Hữu Tri đang đứng nhìn xuống, hy vọng là anh không thấy được gì. Cô khẽ thở dài, rồi đến mở cửa.



Hiệu Nghiêm chạy trên đường như người mất hồn. Anh đang buồn. Nỗi buồn mênh mông

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-nhung-giot-nang/3273199/chuong-12.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Như Những Giọt Nắng
Chương 12
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.