Nguyệt Thu Triệt ngơ ngác ngồi, tựa hồ đã ngồi thật lâu, vẫn không nhúc nhích, thẳng đến lúc cảm thụ ấm áp quen thuộc kia, mới khôi phục tinh thần, ý thức được chính mình như đi vào cõi thần tiên rất lâu như vậy.
“Tuyết, xong việc rồi?” Thả lỏng chính mình đem toàn bộ thân mình rơi vào cái ôm ấm áp phía sau, thỏa mãn thở dài một tiếng.
“Ân, Triệt nhi đang suy nghĩ gì mà? Ngay cả ta đến đây cũng không biết, nên phạt!” Trừng phạt dường như chỉ cắn nhẹ một chút lên đôi môi hồng nhuận mê người kia, lập tức liền rời đi, chính là người còn thẹn thùng lúc nãy lại bất ngờ chủ động làm nụ hôn sâu sắc hơn.
Nếu người trong lòng vui, Nguyệt Như Tuyết đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội này, lập tức chuyển thành chủ động, hôn người trong lòng say đắm, không biết trước kia và bây giờ ra sao. Tại nơi người không thể nhìn thấy, trong mắt hàn quang hiện lên, xem ra vẫn là sớm một chút giải quyết chuyện nàycho tốt. Ôm chặt người trong lòng, đau lòng an ủi người mình yêu say đắm.
Liễu Tương Vân thật vất vả bỏ ra cả ngày đi theo nha đầu của mình, từ lúc Vân nhi trở về, nghe được Vân nhi nói Nguyệt Như Tuyết kiên nhẫn nghe hắn nói rất nhiều, không khỏi vui sướng. Một bên bước nhanh đi, vừa thỉnh thoảng nhìn chung quanh xem xét, tìm vị trí Tuyết Triệt, kỳ vọng tìm được mục tiêu của mình – Nguyệt Như Tuyết. Cước bộ bỗng nhiên dừng lại, trừng mắt nhìn cảnh tượng hai người đang hôn nhau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-nguyet-nhu-thu/2835276/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.