Sơn Tuyết trang.
Nguyệt Như Tuyết ôm Nguyệt Thu Triệt đang buồn ngủ đi rửa mặt cùng chải đầu, nhìn thấy người trong lòng bộ dáng mệt mỏi, Nguyệt Như Tuyết nhíu mày, phân phó Nguyệt Trúc cùng người khác lui xuống, liền đặt người trong lòng nằm xuống.
Khẽ vuốt hai gò má trắng nõn giống tơ lụa làm người khác yêu thích không buông tay, yêu say đắm lưu lại trên trán một nụ hôn, liền sau đó hai mắt cũng nhắm nghiền.
Một lúc sau, bảo bối đang được gắt gao ôm trong lòng người kia lông mi hơi hơi động, chậm rãi mở mắt, mang theo vài phần mông lung, chứng kiến phụ thân đang ngủ say, khóe miệng gợi lên một nụ cười xinh đẹp, trên mặt đều là biểu cảm hạnh phúc. Bỗng nhiên linh quang chợt lóe, chính mình thiếu chút nữa đã quên! Thật cẩn thận đẩy ra hai cánh tay đang ôm mình, nhẹ chân nhẹ tay đi xuống giường, bỗng nhiên ở nơi nào đó bị sờ soạng một phen, đành phải quay đầu lại.
Chính là nhìn thấy đôi mắt nhu hòa của con người xinh đẹp lạnh lùng như nguyệt kia, miệng đang nở nụ cười.
Hôn một cái, nói,“Sớm an!” Nguyệt Như Tuyết xem xét bảo bối mới sáng sớm đã lén la lén lút, hiện tại lại ngồi trong lòng mình.
“Phụ thân, sớm an!” Nguyệt Thu Triệt nghịch ngợm búng hai cái, “Phụ thân, này cho ngươi.”.
“Thất huyền cầm?” Nguyệt Như Tuyết nhìn thấy tiểu cầm khéo léo, độc đáo trong tay, trong lòng liền vui mừng, dù sao đây cũng là đồ vật đầu tiên Triệt nhi tặng mình.
“Ân, lần trước đi ra ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-nguyet-nhu-thu/2835266/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.