Hình nộm bằng cao su đang dựa lưng vào ghế sofa trong phòng ngủ. 
Mọi người bước vào đều thở dài. 
"Cái chết này quá bi thảm." 
Ông Lục bị một chiếc rìu cắm vào đầu, cho dù là hình nộm và máu giả thì cảnh tượng cũng quá chấn động. 
"Một đòn chính diện, một phát mất mạng?" Nha Đại Thần trầm ngâm. 
Tiểu A hắng giọng một tiếng, vỗ tay nhắc nhở: "Mọi người, nhập vai đi. Mẹ, đây là bố, mẹ nhìn thấy bố đã chết, mẹ không muốn nói gì sao?" 
Nha Đại Thần giơ ngón tay lau nước mắt, kêu khóc: "Lão gia, sao ông lại chết thảm như vậy..." 
Thẩm Hàm Xuyên đứng ở cửa, tò mò nhìn bọn họ diễn. 
Lâm Diệu lặng lẽ ngoắc ngoắc tay, ra hiệu cho anh đi theo cô. 
"Tôi hướng dẫn anh." Lâm Diệu nói: "Bước đầu tiên là xem nạn nhân chết như thế nào." 
Thẩm Hàm Xuyên đến gần ông Lục, ánh mắt lặng lẽ quan sát qua cặp kính. 
Sơn Phong đang ngồi xổm trên mặt đất nhìn vào ngón tay của hình nộm, khi Thẩm Hàm Xuyên đến gần hơn, lưng cậu cứng đờ, ngẩng đầu nhìn một chút rồi di chuyển sang bên cạnh. 
Lâm Diệu kéo đầu hình nộm. 
"Vết máu ở phía sau ghế sofa trông không đúng lắm." Cô nói: "Có vết máu ở phía sau ghế sofa, vậy nên trên đầu ông ấy không chỉ có một vết thương..." 
Vừa nhìn, cô vừa lặng lẽ nhỏ giọng hướng dẫn Thẩm Hàm Xuyên. 
"Nói cách khác, những cảnh tượng này cũng là dựa trên chi tiết của vụ án?" Thẩm Hàm Xuyên có vẻ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-nguyen/3434616/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.