Bùi Nhu chống cằm chớp mắt: "Chàng cho ta nhiều thứ như vậy, ta thật không biết lấy gì báo đáp đây."
Trần công t.ử đỏ mặt, chỉ đáp một câu: "Ta chỉ sợ cho không đủ nhiều, cũng chỉ là chút bạc mà thôi. Nàng… nàng có muốn mạng ta, ta cũng cam tâm tình nguyện dâng tặng."
Lục Thế Quân nghe những lời này, chỉ thấy ghê tởm.
Y lại nhìn thấy Bùi Nhu rót trà cho Trần công tử, không cẩn thận làm bỏng tay hắn.
Trần công t.ử lại là người đầu tiên ôm lấy tay Bùi Nhu, cuống quýt hỏi: "Cô có bị bỏng không?"
Bùi Nhu rút tay về, trên khuôn mặt trắng nõn hiện lên một tia cười: "Ta không bị bỏng, nhưng chàng lại lo lắng cho ta như vậy, trái tim ta lại như bị bỏng rồi."
Hai người nhìn nhau cười, cả hai đều đỏ mặt.
Lục Thế Quân "rầm" một tiếng đóng sập cửa phòng bao, ngồi xuống. Y cảm thấy má đau, n.g.ự.c nghẹn, đầu cũng nhức nhối.
Y cứ thế âm thầm dõi theo Bùi Nhu trở về phủ.
Nhìn nàng c.ắ.n một cây kẹo hồ lô, ngân nga khúc hát, lắc lư đi trong vườn hoa vắng vẻ.
Bùi Nhu tự lẩm bẩm: "Lựa chọn qua lại, thực ra nam nhân đều như vậy, chọn người này đi."
Lục Thế Quân đứng trong bóng tối, nghe xong câu này gần như tức cười.
Suy cho cùng vẫn chỉ là một tiểu cô nương, không hiểu gì về tình yêu, vì chút lợi lộc có thể thấy trước mắt mà gần như tự bán mình.
Anan
Y ra tay gợi ý với Hộ Bộ Thượng thư, làm hỏng chuyện của Trần công t.ử và Bùi Nhu.
Kết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-mem-quan-ngon/4882328/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.