Chương trước
Chương sau
Tống Lãng Huy có phòng làm việc riêng của mình, anh theo dõi ai cũng chẳng có người nào kiểm soát anh được, chỉ có trợ lý gửi một chuỗi dấu chấm than thêm biểu cảm mặt đen dấu chấm hỏi trên WeChat mà thôi.
Tống Lãng Huy không giải thích, trả lời: “Ngủ sớm đi, sáu giờ sáng mai đến đón tôi.”
Trong lúc anh nhấn theo dõi thì Trần Trác đang ở trong phòng Khâu Khải.
Trần Trác vừa kết thúc cảnh quay thì Giả An An hớt hải tới báo cáo, cậu mới biết chuyện trên bảng xếp hạng tìm kiếm. Mớ rắc rối này không phải do cánh săn ảnh nhìn nhầm viết bậy, chắc chắn đây là giao dịch đã được công ty hai bên đồng ý.
Trong phòng nghỉ cậu còn đụng mặt Đồng Khê Khê, cô thấy Trần Trác cũng lúng túng:
– Mình lại có thêm tin đồn tình cảm rồi, nhưng mà cậu vẫn tốt hơn ông đại gia lần trước mình bị đồn.
Dù Đồng Khê Khê là tay già đời thì Trần Trác cũng thương cho danh tiếng cô nàng, giọng đầy áy náy:
– Tối qua do mình suy nghĩ chưa chu đáo, cứ tưởng mở cửa là sẽ bình an vô sự.
Đồng Khê Khê an ủi:
– Sao trách cậu được, ban đầu mình tìm cậu trước mà, họ chưa viết mình chủ động trao thân mà viết hai bên tình nguyện đã là nể mặt mình lắm rồi. Chuyện này sẽ chìm nhanh thôi ấy mà, ngày mai có sao nào ngoại tình là tụi mình sẽ bị lãng quên thôi.
Trần Trác rời khỏi phim trường, bảo Giả An An đến tìm Khâu Khải.
Hôm nay tâm trạng Khâu Khải có vẻ tốt, khi Trần Trác tới thì anh ta đang nghe điện thoại. Chắc có lẽ là công ty quảng cáo nào đó trong nước hỏi tin tức có thật hay không, Trần Trác nghe thấy anh ta nói:
– Thật hay không á? Sao chúng tôi biết được, người ta là sao lớn mà, có yêu đương cũng chẳng thèm báo cáo với bọn tôi đâu.
Kiểu nói vòng vo tam quốc này sẽ khiến người nghe cho rằng “Không phủ nhận chính là thừa nhận”.
Trần Trác đợi anh ta cúp điện thoại mới lên tiếng:
– Anh Khâu, em không định lấy chuyện này ra để tạo tin đồn.
Khâu Khải không thèm nghe cậu nói gì:
– Trần Trác, khi công ty ký với em, anh làm người đại diện của em, em nói không muốn tạo tin đồn bọn anh đều tôn trọng ý kiến của em. Nhưng lần này em không cẩn thận rơi vào bẫy của người ta, bị vạch trần em vẫn còn hên, đến giờ vẫn toàn bình luận tích cực. Anh nhận ba cuộc điện thoại của công ty quảng cáo đều đề nghị em và Đồng Khê Khê làm đại diện sản phẩm tình nhân, lúc trước công ty không ép uổng em, lần này em cũng không thể ép uổng công ty từ bỏ những cái bánh ngon được.
Trần Trác ngẫm một lát rồi bảo:
– Vốn dĩ em với Đồng Khê Khê cũng không phải người yêu thật, những quảng cáo tìm đến anh sau này chỉ công cốc thôi. Nếu như công ty thật sự có tổn thất thì em sẵn sàng bồi thường. Anh cũng nói lúc trước em không đồng ý rồi đó, trước đây thái độ của em như thế nào thì bây giờ vẫn như vậy.
Khâu Khải thấy cậu cố chấp thì ngọn lửa giận dữ tích tụ suốt một khoảng thời gian dài cũng bùng lên, đây cũng là lần đầu tiên anh ta đập bàn với Trần Trác trong nhiều năm qua:
– Em tưởng mọi chuyện vẫn còn như trước sao? Ngày xưa em ký với công ty nói không muốn tạo tin đồn, lí do là không muốn người yêu của em không vui, bây giờ em có còn người yêu không? Cái thằng người yêu ngày xưa em khăng khăng đòi che chở mấy năm nay đã tạo bao nhiêu tin đồn rồi? Em thấy Đồng Khê Khê có ý kiến gì về chuyện lần này không, cho dù là ai đi nữa, thấy tình thế dư luận tích cực như vậy cũng không hành xử dại dột như em đâu.
Khi Trần Trác kí với công ty thì vẫn chưa chia tay Tống Lãng Huy, ban đầu công ty định ghép đôi cậu với nhóm trưởng nhóm nhạc nữ để mở đường cho cậu, ngày ký hợp đồng Khâu Khải vẫn chỉ là một quản lý bình thường, khi đó anh ta cảm thấy loại người như Trần Trác rất khan hiếm trong giới, định dẫn dắt Trần Trác xây tạo sự nghiệp lớn, nên đã vẽ ra một tương lai tươi sáng cho cậu xem, giảng giải ý định sắp tới, thế mà Trần Trác lại đẩy hợp đồng trong tay ra:
– Em có người yêu rồi, nếu như phải tạo tin đồn với người khác thì em không ký nữa ạ.
Khi đó Khâu Khải hiểu lầm ý cậu, tưởng cậu nhóc này tới tuổi nên kết hôn sớm, hỏi ra mới biết người yêu kia là đồng tính, Trần Trác không muốn tiết lộ danh tính.
Mãi cho đến khi Trần Trác mổ ruột thừa nằm viện, Khâu Khải nghe cậu gọi điện thoại mới biết người kia là con trai của Tống Cảnh và Chương Nhân Ỷ, là Tống Lãng Huy từ nhỏ đã quá quen với ánh đèn flash.
Lúc bấy giờ Khâu Khải mới hiểu tại sao lúc trước mình báo chuyện diễn viên mới của công ty là đồng tính cho Phương Dĩ Minh thì Phương Dĩ Minh lại không ý kiến ý cò gì. Tuy đồng tính là một danh từ nhạy cảm, nhưng người yêu của Trần Trác tuyệt đối không phải người sẽ tiết lộ thân phận một cách tùy tiện, có khi Tống Lãng Huy còn muốn giấu nhẹm mối quan hệ này đi hơn cả Trần Trác ấy chứ.
Từ khi Trần Trác bước vào cái giới này thì vẫn luôn là Khâu Khải dẫn dắt, chuyện từ lúc hai người chia tay cho đến sau này Tống Lãng Huy xảy ra sự cố thì có khi Khâu Khải còn biết rõ nội tình hơn cả Trần Trác. Trần Trác chia tay với Tống Lãng Huy xong cũng chẳng có bạn bè gì mấy, lại vô cùng tín nhiệm Khâu Khải, Trần Trác có thể vô tư thoải mái khi ở cạnh hắn nhưng liệu hắn có cảm tình đặc biệt với Trần Trác hay không thì hắn không muốn đối diện.
Khâu Khải sẵn lòng đứng bên cạnh Trần Trác mà không đòi hỏi một điều gì, nhưng khi đã nhìn thấy mọi hỉ nộ ái ố của Trần Trác khi ở bên Tống Lãng Huy thì hắn lại chỉ mong người đó không phải Tống Lãng Huy.
Khâu Khải không muốn cãi nhau với Trần Trác, mấy năm hắn đích thân dẫn dắt cậu hắn đã thỏa hiệp vô số lần. Nhưng mấy hôm trước, khi hắn tìm được địa chỉ mà Giả An An gửi qua WeChat, người mở cửa là Tống Lãng Huy, còn Trần Trác thì ngồi bên trong thảnh thơi ăn sáng, hắn đã thấy gai mắt rồi.
Tại sao cứ phải là Tống Lãng Huy.
Khâu Khải lên tiếng, giọng điệu đã bình tĩnh hơn:
– Không phải anh muốn nổi cáu với em, nhưng mà nếu em muốn bước đi xa hơn nữa trên con đường này thì buộc phải lựa chọn cách làm như vậy. Tống Lãng Huy mượn danh nghĩa làm bạn bè của em, còn em lại tự lừa gạt bản thân mình, mấy năm nay ngoại trừ lúc mới chia tay em ở nhà Lý Quyết thì em có từng qua đêm ở nhà người bạn nào chưa? Có một số chuyện có lẽ đã quá lâu rồi nên em cảm thấy cậu ta không còn giống như trước, đã trưởng thành lên rồi, nhưng anh đã từng tận mắt chứng kiến khi em mổ ruột thừa lại không thể liên lạc được với cậu ta. Em đừng ngây thơ nữa, giang sơn dễ đổi bản tính khó dời. Còn nữa, anh biết tất cả mọi người đều cho rằng em khiêm tốn, thành thật, không trọng danh lợi, nhưng em hãy tự vấn lòng mình xem, ban đầu em chọn cái nghề dễ được công chúng biết tới nhất, dù có thể em xem nhẹ danh tiếng và lợi ích, nhưng chắc chắn phải có mưu cầu, nếu không thì em chọn nghề này làm gì?
Trong khoảng thời gian vụn vỡ đó, Trần Trác và Tống Lãng Huy không có một ký ức nào bên nhau, nhưng Khâu Khải thân là người ngoài cuộc cũng xem như là quan sát được toàn bộ quá trình. Trong mắt Khâu Khải, Trần Trác là người bị hại trong mối quan hệ này, còn sau này Tống Lãng Huy xảy ra sự cố cũng không có cách nào để minh oan, những tổn thương đã qua không thể biến mất một cách tự nhiên như vậy được.
Trần Trác vừa định mở miệng nói để bổ sung thêm lí lẽ lúc trước mà Khâu Khải có lẽ chưa rõ, thì Giả An An đã cầm điện thoại hớt hải xông vào:
– Sếp ơi sếp, Tống Lãng Huy vừa theo dõi Weibo của anh này, bây giờ bảng xếp hạng tìm kiếm loạn cào cào lên rồi.
Khâu Khải và Trần Trác đều móc điện thoại ra vào Weibo, trên bảng xếp hạng tìm kiếm treo một đống từ khóa “Đồng Khê Khê ban đêm đi gặp Trần Trác”, “Tống Lãng Huy theo dõi Trần Trác”, “Tam giác tình yêu Trần – Tống – Đồng”, “Thanh mai trúc mã Tống Lãng Huy – Đồng Khê Khê”.
Trần Trác và Đồng Khê Khê gây tin đồn còn thu hoạch được một rổ quảng cáo thương hiệu, giờ Tống Lãng Huy lại chen vào giữa thì cục diện đã trở nên phức tạp hơn. Điện thoại của Khâu Khải lại bị oanh tạc, phóng viên và các nhãn hàng nghe tin đã bắt đầu nháo nhào.
Khâu Khải không nghe bất kỳ cuộc gọi nào, hắn gõ cằm lên chiếc điện thoại vẫn còn đang rung bần bật, như vừa tìm thêm được luận điểm mới cho cuộc tranh cãi vừa rồi:
– Nếu như cậu ta thật sự nghĩ cho em thì có đục nước béo cò đẩy em ra chỗ đầu sóng ngọn gió thế này không hả?
Trần Trác đứng dậy chực bỏ đi, ý là không muốn bàn thêm nữa. Khâu Khải mất hết phong độ ngày thường, vẫn tiếp tục nhai nhải:
– Trần Trác, em nhìn sai người lần đầu thì còn có thể gọi là ngây thơ, nhưng sai tới lần thứ hai thì gọi là ngu dốt.
Giả An An đã kinh khiếp bởi ý nghĩa trong từng câu chữ của Khâu Khải, nhưng nghe tới từng câu từng chữ tiếp theo đó của Trần Trác thì suýt nữa cô phải hét toáng lên.
Cuối cùng thì Trần Trác vẫn không kiềm giữ được những lời mình ấp ủ ban nãy, trước khi mở cửa cậu xoay người lại nói:
– Bây giờ em sẽ trả lời câu hỏi trước đó của anh. Ban đầu em lựa chọn ngành này, không vì danh tiếng cũng không vì lợi lộc, mà chỉ vì bản thân em với Tống Lãng Huy.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.