Ôn Vân có tính thẳng thắn.
Yêu thích cuồng nhiệt, những khát khao mong đợi, đều được thể hiện rõ và cấp thiết cần được đáp lại. Cô cực kỳ không thích giấu giếm, cô ghét hết tất cả những lời nói hàm ý và vòng vèo. Ở mức độ nào đó thì Triệu Đông Duyên rất thông minh, anh nhìn thấu bản chất tính cách của cô, chạm tới điểm giới hạn của cô, biết dừng lại hoà giải ở ranh giới của Ôn Vân.
Ôn Vân cũng nhìn ra.
Sự chân thành của anh không thể nghi ngờ được nhưng cũng khoác một tầng bí ẩn.
Lấy mạnh kiềm mạnh, lấy nhu kiềm nhu, cô giáo Tiểu Ôn thông minh nên đương nhiên cũng có kế đối phó hay rồi.
Triệu Đông Duyên cầm 50 tệ lắc lư rồi cười hỏi: “Anh không đáng tiền thế này à?”
“Nhiều rồi đấy.” Ôn Vân nói: “Em còn chưa mặc cả với anh đâu.”
“Xin lỗi, do anh không thỏa mãn.” Triệu Đông Duyên vội vã xin lỗi.
“Có bù không?” Khao khát nhàn nhạt dấy lên trong mắt Ôn Vân khi tưởng rằng cách nói khích sắp đạt được.
Triệu Đông Duyên vặn mở nắp chai nước, tu ừng ực nửa chai rồi lấy mu bàn tay quệt miệng: “Nằm xuống đi, lần này anh chậm hơn một chút.”
Ôn Vân sững sờ, dở khóc dở cười: “Anh có thể đừng chỉ nghĩ tới… không?”
Liếm.
Tiến bộ lên anh Duyên ơi! Cả người đều cứng rồi mà cứ thích dùng cách nhẹ nhất!
Triệu Đông Duyên ngay thẳng nói: “20 tệ nhiều quá, cảm ơn sự yêu quý của em dành cho anh, sau này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-lua/3438635/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.