Tôi bịt hai tai lại, mẹ kéo tay tôi ra, mẹ hét lên thật to:
- -Con phải nghe mẹ nói...
Dì Đào vịn vai mẹ:
- -Loan, từ từ rồi khuyên bảo nó.
Mẹ ngồi phịch xuống ghế:
- -Con mình nó ngu lắm Đào à, thằng con trai cũng rứa, Đào biết thằng Trí nó yêu ai không, nó yêu con Bích bạn của con Minh đó, nghèo xơ nghèo xác, cha thì đạp xích lô...
Tôi ngắt lời mẹ:
- -Đạp xích lô mà có học còn hơn mấy người ăn diện đi xe cúp mà đầu óc toàn là đất sét không biết Archimède là ai.
Dì Phượng bênh tôi:
- -Phải rồi đó chị, thời buổi chừ thượng vàng hạ cám, ba của Bích ngày xưa cũng là một giáo sư đó.
Mẹ xua tay:
- -Thôi, không thèm cãi lý với hai dì cháu mày nữa. Bây giờ nghe tôi hỏi đây nì, Ái Minh!
Tôi phụng phịu:
- -Dạ.
- -Con có chịu nghe lời mẹ không?
- -Con chỉ nghe khi mẹ đúng.
Giọng mẹ từ tốn trở lại:
- -Mẹ nghĩ là mẹ đúng vì luôn luôn mẹ muốn cho con được sung sướng hạnh phúc.
Tôi ôm cánh tay mẹ:
- -Vậy thì con cám ơn mẹ.
Mẹ nâng mặt tôi lên:
- -Chiều này mẹ mời Trần Hổ lại nhà mình ăn cơm.
- -Chi vậy mẹ?
Dì Đào nói:
- -Để cháu và Trần Hổ tìm hiểu nhau thêm.
Tôi la lên:
- -Cháu không thích anh ta đâu.
- -Nhưng Trần Hổ sẽ bảo đảm cho cháu một tương lai sung sướng giàu sang.
Tôi lắc đầu:
- -Cháu không cần giàu sang đâu dì, còn sung sướng thì hiện giờ cháu đang sung sướng lắm, chung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-la-yeu-thuong/648134/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.