Thoại vui vẻ dắt xe vào:
- -Minh biết không. Thoại vừa từ Lái Thiêu lên là ghé nhà Minh ngay.
Tôi tròn mắt ngạc nhiên, Thoại giải thích:
- -Chiều qua thi xong là Thoại về ngay Lái Thiêu ăn giỗ ông nội của Thoại, sáng nay mới lên tới.
Tôi đã kịp nhận ra nét mặt Thoại bơ phờ và tóc tai dính đầy bụi đỏ, tôi vồn vã thật lòng:
- -Trông Thoại mệt lắm, theo Minh vào nhà rửa mặt nhé.
Thoại ngồi xuống chiếc ghế xích đu, rút khăn tay ra lau mồ hôi:
- -Không sao, Thoại ngồi đây chút xíu là khỏe ngay.
Tôi cầm chiếc bính tưới lên:
- -Để Minh phun nước cho Thoại rửa mặt nhen.
Thoại vui vẻ hứng chiếc khăn vào làn nước mát, trông anh thật dễ thương.
Có lẽ Thoại đói lắm, tôi quay vào nhà mở tủ lạnh tìm thức ăn, có hai miếng sandwich lớn đặt trên chiếc đĩa men sứ, chắc là anh Trí để dành cho tôi đây. Tôi bưng đĩa bánh và chai nước lọc ra hiên. Thoại cũng đang mang cành phượng khổng lồ đến trước mặt tôi:
- -Hoa phượng ở vườn nhà ông bà Thoại đấy, Thoại vừa hái sáng nay còn tươi lắm, tha hồ cho Minh đá gà và thổi bong bóng nhé.
Tôi nghe lòng thật vui. Thì ra hôm qua thi xong Thoại bận về quê nên không chờ tôi được, vậy mà tôi cứ hiểu lầm anh mãi, lại còn làm thơ trách móc nữa chứ. Thật là vô duyên.
Tôi đặt đĩa bánh lên chiếc bàn mây, rồi đỡ cành phượng cắm vào bình tưới, nhìn Thoại cười:
- -Cám ơn Thoại nhiều lắm. Bây giờ Thoại cùng ăn sáng với Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-la-yeu-thuong/648104/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.