“Mấy cái xe này, tôi thấy là không cắt đuôi được dâu.”
Tài xế nặng nề thở ra một hơi, cực kỳ thẳng thắn mà nói: “Thật là cố chấp, theo đến tám con phố rồi.”
“Anh Vương nói tình trạng này tối thiểu sẽ kéo dài trong một tuần.” Tiểu Triệu nói chuyện với tài xế xong, liền tiếp tục giảng giải với hai trợ lý Alpha mới tới, “Đây là hòm thuốc, bình thường đều sẽ để ở trên đầu xe, cậu cần phải lấy thêm ít thuốc thông dụng từ đây bỏ vào túi mang theo bên người…”
Lục Yên Đinh ngẩng đầu lên khẽ liếc ra bên ngoài cửa sổ một cái, rồi gửi tin nhắn cho Khúc Như Bình: Anh đến chưa?
Khúc Như Bình rất nhanh đã trả lời: Vẫn đang trên đường, có người theo đuôi.
Anh lại hỏi: Em thì sao?
Lục Yên Đinh: Phía bên em rất tốt. Đừng so tốc độ với bọn họ nhé, lái chầm chậm thôi, bị chụp cũng không sao đâu.
Khúc Như Bình: Được.
Sau khi nói chuyện với Khúc Như Bình xong, Lục Yên Đinh liền trả lời những tin nhắn đang oanh tạc mình của Thịnh Bội.
Thịnh Bội: Ca, tôi đã gọi cả một buổi sáng rồi anh để ý đến tôi một chút thôi mà ca?
Lục Yên Đinh: Tôi đang vội đi quay phim đây.
Thịnh Bội:!!!Đều là lúc nào rồi còn đi quay phim, hai người không phải nên đi hưởng tuần trăng mật sao? Mình thực sự là không thể tin được, là mình đã tác hợp cho cậu và Khúc Như Bình ư! Quan Nguyệt không tính là gì cả, mình là hồng nương của Thi Nhân mới đúng!
Lục Yên Đinh nở nụ cười, trả lời:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-khoi-nhu-cat/615419/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.