🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

“Rốt cuộc em có hiểu thế nào gọi là chia tay không?”

Khúc Như Bình nói câu này, giọng nói không tính là rất lạnh lùng, thậm chí là thanh thanh thản thản, không hề mùi vị gì, không có lẫn lộn bất kỳ cảm xúc nào. Nhưng hiếm khi thấy anh ngồi thẳng như vậy, sống lưng thẳng tắp kiên trì, cho người một loại cảm giác ngột ngạt rất mạnh.

Ánh mắt của anh tĩnh lặng, như một cái kim lẳng lặng cắm trong nền tuyết mềm mại, trong sự yên tĩnh mang đến cho người cảm giác bị đâm nhói.

Lục Yên Đinh cứ như vậy bị giam hãm trong đôi mắt của anh, thật lâu cũng không thể hoàn hồn được.

Sau đó, Khúc Như Bình khẽ cười, bỗng bình tĩnh lại, còn xoa xoa lỗ tai của cậu, ôn nhu hỏi: “Tưởng thật đấy à?”

“Vâng…” Lục Yên Đinh hoảng hốt đáp lời, đầu gục vào trong lồng ngực Khúc Như Bình.

Khúc Như Bình nói với cậu: “Một đống lời thoại có thể quay mấy ngày rồi, đoạn này tối thiểu còn phải đến tuần sau mới có thể quay, em không cần cho mình đợt huấn luyện cường độ cao như vậy.”

Lục Yên Đinh gật đầu, lại lắc đầu, cậu chán nản nói: “Em không bao giờ tìm anh đối diễn nữa.”

“Phải có chút năng lực chịu đựng chứ.”

“Em không phải là một diễn viên tốt, đừng lấy cái đó ra để yêu cầu em.” Lục Yên Đinh ngồi xuống đùi Khúc Như Bình, cúi đầu ủ rũ, “Đoạn sau trên căn bản tất cả đều là cảnh em bị vứt bỏ, tất cả đều là cảnh khóc cảnh cầu xin.”

“Đặt tên lung tung.” Khúc Như Bình cười cười

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-khoi-nhu-cat/615410/chuong-83.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Như Khói Như Cát
Chương 83: Câu chuyện ánh trăng
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.