“Nhu Nhu, đợi lát nữa anh đi với em nhé, em không muốn để ý đến cái tên thô lỗ Nam Mộng Nhất nữa!” Sở Nghiêm Thư vừa nhác thấy Lục Yên Đinh đã bắt đầu ồn ào.
Nam Mộng Nhất ở bên kia rốt cuộc cũng chịu đáp lại, cậu không thể nhịn nổi nữa, nói: “Cậu có thôi đi không hả?”
Sở Nghiêm Thư thấy cậu ta cuối cùng cũng chịu nói chuyện, lại càng hăng máu: “Sao tôi lại phải thôi? Rõ ràng là cậu không đúng, tôi nói cho cậu hay nhớ, eo của tôi đến bây giờ…”
Nam Mộng Nhất hung hăng che cái miệng của cậu ta lại, cả giận nói: “Cậu thật sự là cái gì cũng dám nói như vậy đó hả!?”
Cậu nói xong, cả người như muốn phát điên lên, nắm tay lại thành quyền bước đi ra ngoài, nhưng mới đi được hai bước lại vòng về, hung hăng lôi Sở Nghiêm Thư đi cùng: “Cậu theo tôi qua đây!”
Sở Nghiêm Thư kêu gào ầm ĩ: “Giết người rồi! Không ai quản sao! Vương pháp ở đâu! Thiên lý ở đâu a! Òa òa òa òa!”
Quan Nguyệt đau đầu nói: “Hai đứa nói chuyện nghiêm túc với nhau đi, cứ thế này thì còn quay cái gì nữa.”
Tiếng kêu la của Sở Nghiêm Thư càng ngày càng xa, Lâm Khách đi đến chỗ đạo diễn Dương Húc Bình thương lượng chuyện gì đó. Đầu óc Lục Yên Đinh mông lung, cậu ngồi xuống hỏi: “Hai cậu ấy làm sao vậy chị?”
“Cậu còn chưa hiểu sao?” Quan Nguyện một mặt bất đắc dĩ nói: “Chị đã ám chỉ đến thế rồi cơ mà, Nhu Nhu ơi là Nhu Nhu, cậu ngây thơ thật sự hay là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-khoi-nhu-cat/615383/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.