“Cho nên,” Lục Yên Đinh cuộn tròn lại ngồi trên ghế xe ô tô, từ trong chiếc chăn nhỏ để lộ ra đôi con ngươi sóng sánh lưu chuyển, “Trong nhà anh sao lại có sẵn thuốc ức chế kỳ phát tình của Omega vậy?”
Khúc Như Bình vừa lái xe vừa đáp: “Đó là loại thuốc mới, Alpha và Omega đều có thể dùng được.”
Lục Yên Đinh “ồ” một tiếng, cụp mắt xuống buồn buồn nói: “Em chỉ tiện thì hỏi thôi.”
Khúc Như Bình: “Ừ.”
Lục Yên Đinh ngước mắt lên nhìn anh: “Anh đừng nghĩ là em nghi ngờ anh nhé.”
Khúc Như Bình lại nói: “Ừ.”
Lục Yên Đinh nói tiếp: “Anh đừng nghĩ đến chuyện lúc nãy em rất mất mặt ở nhà anh, cũng đừng nghĩ em là một Omega dục cầu bất mãn nữa.”
Khúc Như Bình đáp: “Được rồi mà.”
Lục Yên Đinh khịt mũi nói: “Em chỉ là nhất thời bị anh làm cho u mê mới vậy thôi, chứ em bình thường thận trọng lắm.”
Khúc Như Bình vẫn cười: “Ừ, phải rồi.”
Lục Yên Đinh nhìn anh một lát, rồi chậm chạp quay đầu đi, co mình lại ủ vào trong chăn: “Ngày mai còn phải quay phim, bị anh dày vò cả một tối rồi.” Cậu giống y hệt một chú chuột đồng, hơi phồng quai hàm lên lải nhải không ngừng: “Thật là, anh để em ở nhà anh thì cũng có sao đâu, em ngủ phòng khách là được chứ gì. Làm như em sắp ăn anh đến nơi ấy…”
Khúc Như Bình lúc này lại đột nhiên hỏi cậu: “Ngày mai mấy giờ em quay phim xong?”
Lực chú ý của Lục Yên Đinh hoàn toàn bị câu nói này của anh hấp dẫn:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-khoi-nhu-cat/615379/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.