Type-er: chiminhemmathoi
Tối hôm qua, Hoài Bích cứ chập chờn không yên giấc, Tiểu Huệ vừa báo lạithấy Phó quan Vương không về Bộ Tư lệnh mà rẽ sang phố Đông Đại. Cô thầm thắc mắc, ở đó ngoài Bộ Thương mại ra thì đâu còn cơ quan chính phủ nào khác, sao Khang Thiếu Đình lại ở đó? Cô không dám nghĩ xa hơn. Đúng lúc ấy, Khang Thiếu Đình sai người đến thông báo, đêm nay anh bận việckhông về được. Cảm giác lạ lùng không thể cắt nghĩa khiến trong đầu côlập tức hiện lên vô số khả năng, và cô bất giác hoảng sợ.
Hômnay, lẽ ra cô đinh về nhà mẹ đẻ thăm mọi người nhưng vì tối hôm qua mấtngủ nên giờ chẳng muốn dậy. Khang phu nhân thấy cô có vẻ mệt mỏi, muốnmời bác sĩ đến khám bệnh, chợt nhớ ra La Tuyết Quyên là bạn thân từ thời con gái với Hoài Bích, hơn nữa lại đang làm ở bệnh viện, bà ta liền nhờ cô ta đến phủ một chuyến. Mấy hôm trước, La Tuyết Quyên đã đến thăm cô, chỉ có điều gần đây bệnh nhân nhiều quá nên không có thời gian rảnhrỗi. Hiếm hoi lắm hôm nay mới được nghỉ một ngày nên cô ta vội vàng đếnphủ họ Khang. Vừa bước vào cửa đã thấy sắc mặt Hoài Bích khác lạ, mắtsưng húp, La Tuyết Quyên biết từ trước đến giờ cô luôn là người tinh tế, nhạy cảm, nếu không có chuyện gì xảy ra thì chắc chắn sẽ không thẫn thờ như người mất hồn thế kia. Cô ta liền hỏi han: “Mới mấy hôm không gặp , sao trông cậu đã ra nông nỗi này? Như thể mấy đêm liền không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-hoa-nhu-suong-lai-nhu-gio/2514854/quyen-2-chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.