Type-er: Thống
Chưa bao giờ Nhan Khai Thần thấy đàn ông rơi lệ, huống hồ đây lại là một quân nhân can trường. Chắc đám lửa ấy không chỉ thiêu rụi cảm giác xót thương, đau đớn mà còn đốt cháy luôn cả niềm tin của anh. Tuy theo kế hoạch thì tình hình này chắc chắn là chiều hướng phát triển tuyệt vời nhất nhưng sau mấy ngày tiếp xúc với Khang Thiếu Đình, nàng cảm thấy ở anh có nhiều điểm đáng nể phục. Tiếc là nàng đã có lập trường của mình. Dọc đường trở về, nàng cố tình chuyển chủ đề, tránh nhắc đến chuyện xảy ra trên bờ khi nãy. Anh lẳng lặng nghe, không nói gì. Mãi khi chia tay, nàng mới nói mấy câu an ủi, anh chợt cười bảo rằng nàng đừng coi thường anh như trẻ con thế. Nàng không nói gì nữa, chỉ cười và chào tạm biệt.
Về đến nhà, đang định hâm nóng cơm canh thì Nhan Khai Thần chợt nghe thấy tiếng gõ cửa. Đẩy ra đã thấy Vương Kình Vũ thò đầu vào. Hôm nay, y mặc áo gi lê, đội mũ phớt, nhìn rất phong độ và đầy sức sống.
“Chẳng hay tiểu thư thích ăn đài sen không? Chỗ tôi có bán đài sen tươi.” Y chìa mấy đài sen xanh mướt ra trước mặt nàng và hỏi.
Nhan Khai Thần ngơ ngác chưa hiểu, nhìn y rồi đáp: “Tôi không thích ăn hạt sen, nhưng anh họ tôi lại thích. Đáng tiếc mấy năm rồi chúng tôi chưa gặp nhau.”
“Vậy sao? Thế thì trùng hợp quá. Em gái tôi cũng không thích ăn, nhưng cô ấy lại hay bóc hạt sen cho tôi ăn. Tôi vậy, tặng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-hoa-nhu-suong-lai-nhu-gio/2514839/quyen-2-chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.