Nàng nên đi đâu bâygiờ? Tư Kỳ ngẩng đầu nhìn về phía trước, ven đường cái, ngựa xe đi lạinhư mắc cửi, có một ông lão đang quẩy gánh hàng rong, vui vẻ cất caogiọng đọc một bài thơ tự do tiễn hoàng hôn vàng vọt cuối ngày. Tiếng đọc thơ bất giác như giục giã bước chân người mau chóng trở về nhà, lắngmình thưởng thức bữa cơm tối nóng hổi.
Ở đầu ngõ gần con phố cómột xe đẩy bán đồ ăn khuya đã bày biện sẵn sàng. Nào là mì lạnh, miếnlạnh, canh bánh trôi quế hoa rắc tiêu và cả sủi cảo chiên bán thừa từban ngày. Giá bán buổi tối rẻ chỉ bằng nửa so với ban ngày. Những ngườibận rộn giải quyết nốt công chuyện, chưa kịp về nhà có thể lao đến quầy, xuýt xoa gọi ông chủ múc cho một bát mì ăn cho ấm bụng. Mùi thức ăn bay theo làn gió khiến cả con ngõ sực nức mùi thơm, mê hoặc khách đi đường, khiến họ không cưỡng lại được, chẳng khác nào một gã đàn ông đang kháttình thì chợt nhìn thấy một thiếu nữ trẻ trung xinh đẹp vẫy tay mời gọi, anh ta sẽ ngấu nghiến tham lam ăn cho đã bất kể ba bảy hai mốt gì.
Tư Kỳ cũng ngửi thấy mùi thơm, nhưng nàng vẫn cúi đầu trốn đi chỗ khác như thể chẳng ngửi thấy gì. Bây giờ thất nghiệp, trong túi chỉ còn chúttiền lương mà phủ họ Đỗ mới trả, nàng đâu còn mặt mũi nào trở về nhà nói với người mẹ vất vả đến khắc khổ của mình rằng nàng đã bị đuổi khỏi phủ một cách tủi hổ đến mức nào. Trong nhà còn bao nhiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-hoa-nhu-suong-lai-nhu-gio/2514776/quyen-1-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.