Buổi chiều, Trịnh Thành Dương lái xe đến tiệm hoa kia, vẫn nhìn thấy cô gái kia cùng con bé đó dắt tay nhau đi trên phố. Khởi động xe với cường độ chậm chạp đi theo phía sau, nhìn thấy họ đi vào cửa hàng tiện lợi, Trịnh Thành Dương lái vào bến đỗ.
Giai Mẫn lựa một loạt món đồ ăn nhanh và đồ ăn vặt, hai dì cháu lượn qua lượn lại mua đồ ăn. Sau đó là công đoạn chờ đợi thanh toán, Hiểu Minh đứng ngơ ngác ở quầy hàng cùng dì chờ đợi.
Trịnh Thành Dương bước vào, bé con nhìn thấy chú tốt bụng liền toe toét miệng cười kêu gọi "Chú chú..."
Đã lâu như vậy, con bé vẫn còn nhận ra anh nha, Giai Mẫn nhìn thấy người đàn ông kia, nhận định là ba Hiểu Minh, người mà Phương Hoa không có ý định gặp lại. Lần này gặp mặt, Giai Mẫn có thời gian quan sát hơn, lướt nhìn qua tây trang đắc đỏ, phong cách lịch lãm. Đến cả từng cử chỉ cũng trông rất ôn nhu, không giống như là một xấu.
Nhưng Phương Hoa không muốn thì chị cũng không thể phá vỡ, người đàn ông ngồi xuống nhẹ nhàng bế lên con bé, dịu dàng hỏi "Vẫn còn nhớ chú đấy?"
"Nhớ ạ, chú tốt bụng giải cứu bóng" Hiểu Minh lém lĩnh đáp.
"Con đi đâu đây?" Trịnh Thành Dương hỏi, Hiểu Minh ngoan ngoãn trả lời "Đi mua bánh."
Sợ rằng con bé sẽ gọi cô như bình thường là dì, Giai Mẫn chủ động bước đến "Coi nào đừng làm phiền chú chứ, để mẹ Mẫn ôm nào."
Giai Mẫn ôm lại đứa bé,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-han-nhuoc-yeu-bao-gio-anh-yeu-em-tu-tinh-phuong-hoa/2945352/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.