Trịnh Thành Dương sau khi nghe điện thoại của Lâm Khả My, anh gọi về bác Lí quản gia, bác Lí xác nhận Trần Nghĩa hôm nay có đến, có gặp Phương Hoa. Vậy là Phương Hoa đã đem sự thật nói hết cho Trần Nghĩa.
Cho nên cậu họ Trần kia mới phản ứng như thế với Lâm Khả My sao? Cậu Trần Nghĩa này, trông có điều gì đó rất kì lạ, lúc nào cũng quan tâm Phương Hoa nhỉ?
Theo anh biết, năm năm trước là Phương Hoa tương tư Trần Nghĩa nhưng sau đó rất nhanh đã bị dập tắt, Trần Nghĩa không có bất kì tình cảm gì với Phương Hoa, sao hôm nay lại hành động như thế?
Cả Phương Hoa, cô nghĩ rằng tên họ Trần đó có thể giúp cô được ư? Có cam đảm đem mọi chuyện ra nói hết cho Trần Nghĩa, muốn âm thầm chống lại anh sao?
Trịnh Thành Dương thả mình trên ghế tổng giám đốc, ánh mắt híp sâu lại thành một nụ cười, nếu cô nghĩ như vậy thì cô sai rồi, kể cả là Trần Nghĩa đi chăng nữa cũng không thể giúp được cô, không ai có thể giúp được cô cả.
Buổi tối, vẫn là thời gian sau khi Hiểu Minh ngủ, Trịnh Thành Dương đến phòng cô, bắt cô kéo ra về phòng của anh, Phương Hoa đã quá mệt mỏi với chuyện anh làm phiền mỗi đêm này. Sau khi đến phòng Trịnh Thành Dương, anh ta vẫn với gương mặt lạnh, không một ôn nhu truy vấn "Phương Hoa, em cho rằng Trần Nghĩa có thể giúp em sao?"
Phương Hoa ngẩn ngơ, không hiểu anh đang nói cái gì nữa, nên cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-han-nhuoc-yeu-bao-gio-anh-yeu-em-tu-tinh-phuong-hoa/2945313/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.