Bầu không khí rơi vào một màn trầm lặng, cả ba người không ai nói thêm một lời nào, giữa hai người đàn ông kia dùng ánh mắt đấu khẩu, một bên cương quyết một bên cũng chẳng thua kém.
Trần Nghĩa đột nhiên phì cười, nụ cười đánh tan căng thẳng trong căn phòng.
"Phương Hoa là bạn học của tôi, tôi thích cô ấy cũng là chuyện thường tình" Cậu đáp, chữ thích của cậu nghiêng về tình cảm giữa bạn bè với nhau. Phương Hoa nghe thấy liền thở phào, phải rồi, Trần Nghĩa làm sao có thể thích cô theo nghĩa bóng gió kia được.
"Chỉ là tình cảm bạn bè" Trần Nghĩa nhúng vai, ánh mắt sắt bén híp sâu "Trịnh thiếu sao lại căng thẳng như thế, hay là..."
Giọng nói cậu ám muội, Phương Hoa cũng không dám kéo dài thêm, hít thở một hơi điều chỉnh lại tâm trạng nhìn cậu "Thôi đủ rồi, cậu đi về đi."
"Tôi còn chưa nói chuyện xong" Trần Nghĩa hướng nhìn Trịnh Thành Dương, không có ý định bỏ qua cho anh truy hỏi "Hay là Trịnh thiếu mới là người thích Phương Hoa đi?"
Phương Hoa trừng mắt đẹp, thật sự không chịu nổi náo loạn của Trần Nghĩa, giọng nói lớn khó chịu "Cậu đừng gây chuyện rắc rối cho tôi nữa, đi về đi."
Phương Hoa lớn tiếng, Trần Nghĩa chỉ có thể bất lực liếc mắt "Tôi chỉ muốn tốt cho cậu."
"Cậu về đi" Phương Hoa đáp nhanh, mệt mỏi nhắm mắt hít vào một hơi thật sâu, bị xua đuổi Trần Nghĩa không níu kéo ở lại, đành phải trở về.
Cậu ta đi khỏi, Phương Hoa mới nâng tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-han-nhuoc-yeu-bao-gio-anh-yeu-em-tu-tinh-phuong-hoa/2945292/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.