Vì chiếc váy ngắn bất tiện, Phương Hoa không dám bước xuống phòng ăn, cô trú ngự trên phòng.
Chị Trịnh bảo cô cứ mặc nó, nhưng nó thật sự bất tiện nga, còn bảo với Hiểu Minh không cho mama thay bộ váy này ra. Phương Hoa chỉ có thể giơ tay chịu trói, dỗ cho Hiểu Minh ngủ say liền đi đến tủ quần áo.
Cầm lấy một bộ quần áo ngủ thường nhật, nghe thấy âm thanh mở cửa.
Thời gian vẫn còn rất sớm, Hiểu Minh chỉ vừa ngủ, cho nên người vào có thể là chị Trịnh nga. Phương Hoa bày ra vẻ mặt bất lực, tay nhét quần áo vào tủ đồ nhanh đóng lại xoay mặt nhìn ra lối đi vào than thở "Chị lại muốn..."
Đang nói Phương Hoa cứng họng, vì người đến không phải lại chị Tâm, nhìn lại bản thân đang ăn mặt hớ hên lập tức cười ngượng.
"Anh Dương... Em tưởng là chị Tâm."
Tay mở ra tủ quần áo lấy bộ đồ ngủ vừa rồi ôm trong lòng, dùng bộ đồ để che chắn lại được một số vị chí cần che chắn.
Trịnh Thành Dương nhìn sang Hiểu Minh đã ngủ, đi đến bên cạnh giường ấn vào điều khiển tắt đèn. Căn phòng trở nên tối đen, đột ngột tối đi, mắt chưa kịp thích ứng nên Phương Hoa chỉ nhìn thấy màu đen tối mịt.
Trịnh Thành Dương bước đến trước mặt cô, tay nắm lấy bộ quần áo trên tay Phương Hoa trả vào tủ đồ.
"Anh..." Phương Hoa ngượng gạo, mắt cố gắng mở to để có thể nhìn thấy "Hôm qua đã..."
Một tháng nay anh và cô đều cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-han-nhuoc-yeu-bao-gio-anh-yeu-em-tu-tinh-phuong-hoa/2945275/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.