Hai gò má Phương Hoa phát nổ, biện hộ nhanh chóng "Không có nghĩ gì hết."
"Không có?" Trịnh Thành Dương gật đầu không hề phản ứng, cúi đầu hôn lên đôi môi nhỏ ưa thích, mút môi mềm một lúc liền tham lam cạy mở hàm răng tìm kiếm chiếc lưỡi nhỏ thơm. Bàn tay rất nhanh bắt lấy một bên đồi hoa xoa nắn qua lớp áo dầy, Phương Hoa giữ lấy tay đang không an phận của anh.
Mắt đẹp trừng lên, khó khăn muốn xoay mặt để tránh nụ hôn, nhưng tay anh sớm giữ càm Phương Hoa.
Không tránh được, phải đáp ứng nụ hôn của anh, ngông cuồng ở trong miệng quét qua từng kẻ hở, hai đầu lưỡi quyện lấy nhau trao đổi hơi thở. Nụ hôn ướt át phát ra âm thanh quấn mút, Phương Hoa mềm nhũng như quả bông theo dư vị nồng nàn của nụ hôn. Trịnh Thành Dương ngừng lại, mắt sâu nhìn gương mặt nhỏ đỏ hồng khả ái trước mặt, đôi môi vì nụ hôn ươn ướt mê hoặc, đôi mắt to tròn lấp lánh chỉ có bóng dáng của Trịnh Thành Dương, anh cứ nhìn thẳng vào mắt cô, Phương Hoa ngượng ngùng hạ mi mắt tránh đi.
Trịnh Thành Dương buông ra Phương Hoa, khoé môi cong lên nụ cười như không "Ở gần tôi thật sự khiến em không thoải mái?"
Phương Hoa chau mày, nhanh chóng nhít người, hai tay vẫy quạt quạt hạ hoả cho chính mình đuổi khéo "Anh lo mà đi làm việc đi."
Cái gì mà thoải mái với không thoải mái nga? Hai người cùng một phòng lúc nào chẳng phát sinh quan hệ, cho nên ở cùng một phòng như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-han-nhuoc-yeu-bao-gio-anh-yeu-em-tu-tinh-phuong-hoa/2945265/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.