Vũ Minh Tân vẫn đến đưa đón Phương Hoa đi làm, trông sắc mặt anh hôm nay không được tốt, Phương Hoa nhìn thấy, bèn quan tâm hỏi.
"Anh có sao không?"
"Anh không" Vũ Minh Tân đáp nhanh, vẽ ra nụ cười ngay lập tức "Sao lại hỏi vậy?"
"Sắc mặt anh không được tốt đó" Cô đáp nhanh, Vũ Minh Tân vội cười rồi đánh lái đưa cô đến cửa hàng.
Xe dừng lại trước tiệm hoa, tiệm hoa cũng đã được mở cửa, bày trí ngay ngắn, xem ra chị chủ hôm nay vẫn đến rất sớm. Tay đặt lên cửa xe chuẩn bị đẩy ra, Phương Hoa xoay đầu nhìn Vũ Minh Tân "Hôm qua anh và chị chủ đã nói rõ ràng rồi hả?"
"Ừ" Anh đáp nhanh, Phương Hoa gật gật đầu dò hỏi "Vậy chuyện chúng ta giả hẹn hò chị ấy biết chưa?"
"Chưa, em đừng nói" Anh cười nhẹ, trên đôi mắt có quầng thâm hiện lên mỏi mệt.
"À... Em biết rồi" Phương Hoa đáp khẽ, xoay đầu đẩy cửa xe bước ra, đóng lại cửa xe, Vũ Minh Tân liền lái xe đi mất. Không hề có một chần chừ, nhìn theo chiếc xe dần xa, Phương Hoa chỉ có thể thở dài.
Bước vào bên trong cửa hàng, chị chủ đã bày hàng xong, ngồi thẩn thờ ở bàn thu ngân, Phương Hoa đi vào mà chị còn chẳng biết cứ ngồi ngây người.
Đến khi Phương Hoa lên tiếng gọi "Chị chủ."
Chị chủ cũng không có lấy một phản ứng, Phương Hoa liền gọi lại lần nữa với âm lượng lớn hơn "Chị Mẫn."
"A... Ừ em" Huỳnh Giai Mẫn phản ứng, nhìn sang Phương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-han-nhuoc-yeu-bao-gio-anh-yeu-em-tu-tinh-phuong-hoa/2944937/chuong-181.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.