Trương Giả Chi quyết định tốt lên, vì vậy kéo valy bước ra cửa, chia tay Giang Yến.
Sau khi y đi cuộc sống của Giang Yến trở nên ngơ ngẩn, căn phòng cũng càng trống trải. Lúc trước còn Trương Giả Chi dù không nói chuyện, Giang Yến cũng không cảm thấy thất lạc. Sau khi Trương Giả Chi đi, Giang Yến mới phát giác cảm giác cô tịch như không khí xâm nhập khắp ngũ tạng lục phủ, máy điều hòa mở ba mươi lăm độ cũng không đuổi được cái lạnh.
Tần Việt ở cách vách, hình như cũng sợ cậu không dám gần cậu cũng không nỡ cách cậu quá xa. Giang Yến đoán anh sợ tâm tình mình kích động làm những việc ngốc, cho nên chăm sóc cậu cũng cẩn thận từng li từng tí một.
Giang Yến ôm chân ngồi ở trên ghế sa lon, nhìn chú chó con xoay quanh trên thảm trải sàn, vì chân nó ngắn leo lên ghế sô pha không được. Con chó này là Tần Việt mua, tên gọi Tân Ba, nghe cái tên rất uy phong nhưng thực tế lại là một con vật rất bám người.
Giang Yến duỗi chân, dùng đầu ngón chân gãi gãi bụng Tân Ba, chó con vui chơi xoay chuyển hai vòng, còn lè lưỡi liếm chân của cậu. Giang Yến cảm thấy lạnh “Vèo” một cái, rút chân về.
Nhà bếp của biệt thự xây dựng theo kiểu mở, Giang Yến nghiêng người một chút là có thể nhìn thấy nhà bếp. Tần Việt buộc tạp dề, đem rau dưa bỏ vào nước đang đun sôi, anh khuấy vài vòng sau đó bắt đầu nêm gia vị, anh nhíu mày cúi người xem thực đơn trên Ipad, vài giây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-giac-mong-ban-dau-tu-mong-so-giac/732743/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.