Thành Trường An, tuyết rơi cả một đêm.
Cung Đại Minh xưa kia tường đỏ ngói xanh, nay lại được phủ thêm một lớp tuyết trắng thật dày, trời đông giá rét, cành rong [*] trước mắt bị bao phủ bởi băng tuyết, duy chỉ có cây mai đỏ là nở rộ rực rỡ trong tuyết.
[*] Cành rong: một loại rong có tên khoa học là Eucheuma gelatinae.
Nơi ở của Thái hậu là điện Phượng Loan, thau đồng trong tay cung nữ rơi xuống đất, một tiếng “choang” giòn tan vang lên, tạo ra một trận ồn ã.
“Thái hậu tỉnh rồi! Mau đi bẩm báo cho Hoàng thượng.”
Nữ nhân tái nhợt, yếu ớt nằm trên chiếc giường bậc [*] gỗ lim có hoa văn được điêu khắc bằng tơ vàng, người nọ mặc áo ngủ minh hoàng thụy có hoa văn phượng sẫm màu, đắp một chiếc chăn màu vàng sáng, làn da khắp toàn thân trắng sáng vô cùng, trắng đến nỗi làm lòng người rúng động, từ mặt, cổ, cho đến mu bàn tay và những phần da thịt bị lộ ra ngoài đều đang mang sắc màu như băng tuyết ngoài điện, xám trắng và lạnh lẽo.
[*] Giường bậc: là loại giường bằng gỗ, phải bước lên vài bậc mới đến chiếc giường để nằm thật sự.
Hoạn quan Lưu Trung khom người đứng bên cạnh, hơi ngẩng đầu lên để nhìn Trần Thái hậu.
Nàng chống người ngồi dậy, miệng ho khan hai tiếng nhỏ vụn, mái tóc dài mềm mại rũ xuống, khuôn mặt tái nhợt như tờ giấy đã khôi phục lại chút sắc hồng, tuy mặt mày tiều tụy và hốc hác nhưng vẫn không ngăn được tư dung tuyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-gia/2789366/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.