Không có ai có thành tích xịn sò hơn Thiệu tiên sinh.
Thiệu Tuân không khỏi chìm vào suy tư, gãi gãi cằm, sao mình cảm giác chiêu này không hữu dụng lắm nhỉ.
Chẳng lẽ là do không đủ thú vị sao?
Thiệu Tuân cười khẩy, đóng sách lại. Quyển sách mà Đường Khâm mua quả nhiên vô dụng, không thể áp dụng vào thực tế được.
Buổi trưa, Lam Hiểu dự định sẽ thể hiện tài năng nấu nướng cho Thiệu Tuân xem, nhưng mà không may trước đó Thiệu Tuân đã đặt chỗ ở nhà hàng mất rồi. Sau khi nghe anh nói, Lam Hiểu không có đồng ý ngay, ngược lại cô cau mày hỏi: "Đi ra ngoài ăn cơm có ổn không? Sẽ có paparazzi đó?"
Nếu bị chụp được thì sẽ không tốt lắm đâu? Huống chi lại còn chụp được ảnh anh ở cùng cô?
Thiệu Tuân cho rằng cô sợ paparazzi, liền lên tiếng giải thích: "Đó là nhà hàng do một người bạn trong giới của anh mở, bảo mật tốt lắm."
Lam Hiểu lúc này mới yên tâm, gật đầu đồng ý. Tính ra đây là lần đầu tiên cô cùng Thiệu tiên sinh ra ngoài ăn cơm nên lúc này cô vô cùng rối rắm đứng nhìn tủ quần áo. Sau đó lại sợ Thiệu Tuân phải đợi lâu vì thế cô nhớ lại một chút bộ đồ hôm nay anh mặc rồi nhanh chóng cầm một bộ quần áo của mình đi thay.
Lam Hiểu chọn một chiếc váy màu trắng kiểu dáng bánh bèo, để lộ ra đôi chân dài thẳng tắp trắng nõn. Sau khi mặc vào, cô lại nghĩ đến việc muốn phối với bộ đồ Thiệu tiên sinh mặc hôm nay hơn một chút,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-em-mong-uoc/222760/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.