Edit: Hạ
Cô ấy yêu một người đàn ông đến như vậy.
Trong bóng tối, một chiếc ô tô yên lặng chạy từ thành phố H đến thành phố N.
Người đàn ông mặc áo sơmi đen lười biếng ngồi đó, không chút để ý nhìn điện thoại di động. Ngồi bên cạnh anh là một người đàn ông với mái tóc được cắt ngắn gọn gàng, đeo một cặp kính, vẻ ngoài thông minh, nhanh trí. Anh ấy ngồi nói chuyện với người đàn ông mặc áo đen bên cạnh, người đàn ông câu được câu không trả lời.
Đường Khâm đẩy kính mắt một cái: "Ngày mai có một chương trình cần ghi hình, chụp hình bìa tạp chí, còn có..."
"Hoãn lại đi." Thiệu Tuân thản nhiên nói.
"Anh có đến ba ngày nghỉ, mà những việc này hoàn toàn có thể giải quyết trong một ngày." Đường Khâm trịnh trọng phân tích với anh, "Hai ngày tới em chắc chẵn sẽ không sắp xếp công việc gì cho anh."
"Không cần." Thiệu Tuân nhướng mắt liếc Đường Khâm, hơi kiêu ngạo ném ra một câu nói, "Tôi trăm nghìn cực khổ gấp rút diễn như vậy mới đổi lấy ngày nghỉ này không phải là để dùng cho việc chụp hình với các việc này."
"Ồ." Đường Khâm chế nhạo, "Làm sao lại như vậy, anh đừng nói với em là vì cô vợ nhỏ ở nhà đó."
"Cô vợ nhỏ?" Thiệu Tuân trầm giọng lặp lại một lần, cười khẽ, "Chỉ là một cô bạn nhỏ."
" Vậy thì đó cũng là một cô bạn nhỏ đã trưởng thành, cũng không cần bố mẹ chăm sóc mọi lúc mọi nơi."
Thiệu Tuân: "Trưởng thành thì cũng vẫn là một cô bạn nhỏ, bốn tháng nay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-em-mong-uoc/222758/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.