Từ tháng tám đến tháng chín, suốt một tháng, mỗi cuối tuần Thẩm Độ đều ra ngoài làm gia sư dạy kèm tại nhà cho người khác. Một ngày cậu phải đi bốn nơi, buổi sáng ra ngoài, bình thường phải làm đến tối mới về nhà.
Thẩm Uyển Thu hỏi rốt cuộc cậu đang làm gì vào cuối tuần, cậu lười trả lời, chỉ nói qua loa cho có lệ: "Thư viện."
Cũng may bận rộn hơn một tháng, cuối cùng cũng góp đủ tiền mua quà sinh nhật cho Hứa Bảo Như.
Ngày cuối tuần này, cậu đi thẳng đến trung tâm mua sắm.
Cậu đã chọn xong quà tặng từ lần đi thành phố Lệ về lúc trước, cách một khoảng thời gian cậu sẽ gọi điện thoại xác nhận lại, có còn giữ lại món đồ ấy cho mình không.
Cậu nhìn trúng một chiếc nhẫn, trên chiếc nhẫn đó có một viên thạch anh may mắn.
Ngụ ý là bảo hộ.
Hứa Bảo Như tặng quả cầu pha lê may mắn của mình cho anh, mà cậu lại không có vật may mắn nào có thể tặng lại cho cô, chọn lựa rất lâu, cuối cùng chọn được chiếc nhẫn này.
Về phần tại sao lại là nhẫn.
Thì là vì có ý muốn tỏ tình.
Cậu đến trung tâm mua sắm, trực tiếp mua chiếc nhẫn kia, nhờ người bán hàng gói kĩ lại cho mình.
Cậu định sẽ đợi đến lúc sinh nhật cuối tháng này của Hứa Bảo Như, rồi tặng nó cho cô.
__
Trung tuần tháng chín, Thẩm Độ phải đến thành phố B tham gia cuộc thi toán.
Cậu tính toán thời gian, ở đó bảy ngày, vừa khéo có thể trở về vào lúc sinh nhật của Hứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-em-hang-mong/1794667/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.