Chuyến đi chơi tập thể kết thúc vào lúc năm giờ chiều, các lớp đứng ở cổng khu phong cảnh điểm danh, sau đó lên xe theo thứ tự.
Chơi cả một ngày, trên đường trở về mọi người đều mệt mỏi. Ai cũng tựa vào lưng ghế ngủ một giấc.
Trái lại thì Hứa Bảo Như không cảm thấy mệt, cô đeo tai nghe lên, nghe nhạc, ngắm nhìn phong cảnh dọc con đường đi.
Khu phong cảnh cách thành phố cũng không xa, Hứa Bảo Như có cảm giác vẫn chưa nghe được mấy bài, đã đến trường học.
Xe dừng lại, các bạn học đang ngủ mới chậm rãi tỉnh lại.
Trương Dĩnh dụi mắt, thấy Hứa Bảo Như vẫn rất có tinh thần, hỏi cô: "Bảo Như, cậu không ngủ à?"
Hứa Bảo Như cười, "Ừ, tớ không mệt."
Mọi người lim dim mắt buồn ngủ, xuống xe theo thứ tự.
Hứa Bảo Như cũng đi theo sau mọi người xuống xe. Mặc dù hôm nay là chủ nhật, nhưng hiếm khi không có tiết tự học vào buổi tối, mọi người được về nhà nghỉ ngơi.
Dù gì sau ngày hôm nay, tiếp đó sẽ phải chuẩn bị chiến đấu với kì thi cuối kì.
Hứa Bảo Như vốn muốn ngồi xe buýt trở về, cô đứng ở trạm đợi một hồi, muốn chờ Thẩm Độ để đi cùng.
Cô không biết tại sao hôm nay tâm trạng của Thẩm Độ lại có vẻ không tốt, muốn hỏi cậu thử.
Cô đợi khoảng chừng mười phút, cuối cùng Thẩm Độ cũng đến.
Cô vừa thấy Thẩm Độ, lập tức mỉm cười.
Đúng lúc xe buýt đến, cô đi theo sau Thẩm Độ lên xe.
Thẩm Độ ngồi ở vị trí thứ ba sát cửa sổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-em-hang-mong/1794653/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.