Hai ngày cuối cùng của kì nghỉ quốc khánh, Hứa Bảo Như thật sự đau khổ không chịu nổi.
Chạy bài tập từ bảy giờ tối đến hai giờ sáng, mệt mỏi đến mức cô muốn ngất tại chỗ.
Mẹ bưng thức ăn khuya lên cho cô, nói: "Bình thường nước đến chân mới nhảy, bây giờ biết sợ chưa? Đi ra ngoài chơi cũng không biết làm bài tập, bây giờ sắp đi học lại mới thức đêm làm như vậy."
Hứa Bảo Như tủi thân, nói: "Mẹ, con sắp mệt chết rồi, mẹ đừng nói con nữa."
Mẹ Hứa nói tới nói lui, nhưng vẫn lo lắng cho sức khỏe của con gái, nói: "Hay là đi ngủ đi, bài tập chưa làm còn nhiều không?"
Hứa Bảo Như vừa viết thoăn thoắt vừa lắc đầu, "Nhanh lắm, con làm xong cái này rồi đi ngủ ngay ạ."
"Vậy được rồi, làm xong thì nhanh chóng ngủ đi, sức khỏe quan trọng hơn."
"Con biết rồi ạ, mẹ cũng mau đi ngủ đi."
Đêm nay Hứa Bảo Như làm bài tập đến hai giờ rưỡi sáng, ngày hôm sau vừa vào phòng học, cặp sách cũng không để xuống, mệt mỏi gục xuống bàn học ngủ mất.
Hà Minh Việt quay đầu lại hỏi cô, "Tối hôm qua cậu làm gì à? Trông mệt mỏi như vậy?"
Ngay cả mắt Hứa Bảo Như cũng không mở ra nổi, nói với giọng mệt mỏi: "Đừng quấy rầy tớ, tớ đang mệt lắm."
Dương Húc cũng xoay đầu lại, hỏi Hứa Bảo Như, "Bảo Như, cậu làm bài tập chưa?"
Lần trước ở trong nhóm, Hứa Bảo Như chưa làm được một chữ nào.
Dương Húc đoán Hứa Bảo Như cũng chưa làm xong đề thi, an ủi cô: "Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-em-hang-mong/1794651/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.