Xe tải dừng tại một ngôi nhà tại nơi bỏ hoang nằm ngoài vùng ngoại ô. 
Hai tên to nhỏ mang người xuống, cậu bé kia thì đã được trói từ trước còn cô bé mới bắt bị trói vào cột nhà. 
“Đói thế, mày có gì ăn không?” Một tên bỗng than vãn. 
Tên kia lắc đầu, rồi nuốt nước bọt nói: “Tao muốn ăn gà rán, hay đi ăn một lúc đi. Bọn này chắc còn lâu mới tỉnh” 
“Ờ! Cả khoá cửa vào là không chạy được đâu!” 
Hai tên kia đóng cửa cẩn thận mới lái xe đi. 
Chiếc xe vừa rời đi, cậu bé kia mới nhổm người ngồi dậy, mấy tên đó chỉ trói tay không trói chân nên cậu dễ dàng đi lại. 
“Này cậu!”, cậu bé cất tiếng gọi mấy lần rồi mà chỉ nhận lại sự im lặng. 
Cô mới bị chuốc thuốc, không giống cậu bị một tiếng trước nên giờ tỉnh rồi! 
Cậu bé bất đắc dĩ dùng chân đá nhẹ vào người Mộ Di Quân với tiếng gọi liên tục: “Dậy đi! Tỉnh lại!” 
Cậu bé ngồi xuống, dùng miệng lần theo nút thắt cởi trói cho cô. Cậu bị trói sau lưng nên mới phải dùng cách này. 
“Dậy! Cởi trói cho tôi!”, lần này cậu đá mạnh hơn một chút, có lẽ vì thế mà Mộ Di Quân mới tỉnh lại. 
Thuốc ngủ bọn chúng chuốc hai người đều là loại nhẹ, tránh ảnh hưởng nhiều đến trẻ con. 
Cô và cậu bị bắt cóc cũng thuộc hai lý do, Mộ Di Quân là bán cho bọn buôn người vì ba mẹ cô không trả nợ được thế nên tên chủ nợ mới 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-chua-tung-ket-thuc/2886718/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.