“Ngủ ngon không?”, Tư Dịch nằm ngay bên cạnh Mộ Di Quân, tay chống đầu, ngắm nhìn người con gái bị tỉnh giấc. 
Mộ Di Quân mệt mỏi, xoay người sang một bên, chẳng nói một lời. 
Một lúc sau, Mộ Di Quân nhỏ giỏng hỏi: “Tư Dịch?” 
“Ừ?” 
“Tại sao anh làm vậy?” 
“Chuyện gì?” 
Một Di Quân nghĩ ngợi một lát rồi dùng từ ngắn gọn nhất: “Tất cả” 
Tư Dịch vẫn trả lời một cách lạnh nhạt, mang theo một chút vô tình: “Em đoán xem?”, hắn đưa tay vờn nghịch mái tóc đen của cô. 
Tư Dịch vẫn thích tóc cô nhất, không hề tấn công hắn như cơ thể cô. 
“Đoán?”, Mộ Di Quân cười khổ, “Tôi đoán không nổi!” 
Tư Dịch độc tài điều khiển mọi chuyện, kể cả cô đã kết hôn hắn vẫn làm ra chuyện này, muốn sỉ nhục cô đến thế ư? 
Sau này cô phải nhìn mặt Phó Thừa Trạch thế nào? 
“Chuyện cái đêm ở nhà hàng, anh nói cho Phó Thừa Trạch biết?”, Mộ Di Quân ngầm hỏi. 
“Sao lại đoán thế?” 
“Tôi đoán thế” 
Tư Dịch: “…” 
Phó Thừa Trạch biết mà vẫn muốn kết hôn với cô, anh còn muốn rút ngắn ngày lại, Tư Dịch lúc tức giận đã nói đoại loại như vậy. Anh không nói thì cô nói chắc? 
Mấy ngày cô không gặp được Phó Thừa Trạch, đây là lý do rõ ràng nhất khiến anh tránh mặt cô. Cứ coi là không để cô nói chuyện kia nhưng chuyện kết hôn… 
Đúng là không ngờ tới! 
Đến một kẻ như Tư Dịch, luôn kiểm soát mọi chuyện theo ý mình vậy 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-chua-tung-ket-thuc/2886692/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.