Dương gia trong kinh thành, mặc dù cùng họ Dương với mẫu tộc mẫu thân Dương thị của Cố Như Cửu, nhưng lại không cùng chi cùng mạch, cũng không có bao nhiêu quan hệ.
Dương gia này phất lên từ tiền triều, mặc dù không hiển hách như Tư Mã gia Lý gia, nhưng đủ thanh quý. Nhà bọn họ đã sinh ra ba thừa tướng, hai hoàng hậu, còn phong cương đại sứ thì nhiều vô số kể, hai ba mươi năm gần đây tuy tuột dốc hơn so với trước kia, nhưng xét sâu về khía cạnh bên trong Dương gia so với những nhà tri thức khác vẫn vang danh hơn hẳn, cũng không có người nào dám càn rỡ trước mặt bọn họ.
Tổ tiên Cố gia cũng không có bao nhiêu giao tình cùng Dương gia. Mấy năm gần đây bởi vì Dương Quốc Công rất ngưỡng mộ thư pháp Cố Trường Linh, cho nên hai nhà cũng thường xuyên qua lại với nhau.
Cũng không hẳn là Dương Thái Thái thích Cố Như Cửu, thế nhưng có thể nhìn rõ bà có thiện ý với Cố gia. Kể từ lúc Cố Như Cửu cùng mẫu thân bước chân vào trong nội viện Dương gia thì Dương Thái Thái khen Cố Như Cửu không dứt miệng, hận không thể nâng nàng lên thành một bông hoa tuyệt thế đáng trân trọng nhất.
“Tiểu nữ vẫn còn kém cỏi lắm, nào dám nhận những lời khen ngợi như vậy của Quốc công phu nhân.” Đối với thiện ý của Dương Thái Thái, Dương thị có chút không vui, cũng ung dung thuận thế khen cô nương Dương gia vài câu, nhìn tổng thể thì bầu không khí vẫn hoà hợp thoải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-chau-tua-ngoc/3357735/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.