Ngôn Cách bị hỏi bất ngờ không kịp phản ứng, nhưng rất nhanh liền gật đầu thật mạnh, cô vội vàng nói: “ Đúng vậy, tôi rất rất thích chú.”
Cố Dư vẫn mỉm cười: “ Vậy nhóc biết tình cảm là cái gì?”
Ngôn Cách có chút không hiểu ý của Cố Dư, không phải tôi thích anh, anh thích tôi, chúng ta yêu nhau là đươc rồi à? Tại sao phải để ý nhiều thứ như vậy để làm gì, mà cũng không thể trách cô nghĩ đơn giản như vậy vì cô chưa từng yêu đương với ai, chỉ nhìn bạn bè xung quanh yêu đương là nắm tay, hôn hít, đi chơi, à đôi khi chúng nó còn cãi nhau giận dỗi, chúng nó bảo đó là thú vui khi yêu, cô tự nhiên cũng lặng lẽ ghi nhớ, nhưng hình như đối với người đàn ông này không hề nghĩ như vậy, bởi vì cô nhìn thấy được trong ánh mắt đang cười kia của hắn không hề có ý cười, chỉ một mảnh tĩnh lặng, lạnh nhạt đến mức không thể lạnh nhạt hơn, làm cô nhịn không được nghĩ rốt cuộc hắn đã trải qua một cuộc tình như thế nào mới có thể có cái bộ dáng này!
Cố Dư không thấy cô trả lời, chỉ mở to đôi mắt nghi hoặc nhìn mình, hắn cũng không gượng ép cô, mà tự trả lời, âm sắc rõ nét càng thêm vang trong đêm tối, giống như đang hỏi cô, lại giống như đang nhắc nhở bản thân mình: “ Nhóc có thể mất một phút để thích một người, một giờ để thương một người, một ngày để yêu một người. Nhưng phải mất một đời để quên một người…. Nhóc còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-anh-tuy-hinh/907492/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.