Thoắt cái đến ngày đi học, Ngôn Cách bắt đầu quay về phong cách cũ của mình, đeo năm cái khuyên tai trái, một khuyên bi giữa bờ môi dưới, mái tóc màu hồng cô đổi thành nhuộm hai light vàng phía sau, tím phía trước, bây giờ thời tiết đã ấm lên nên chuyển sang mặc đồng phục ngắn tay, áo sơ mi trắng và chân váy xếp ly xám, phía trong cánh tay lộ ra một cái hình xăm vương miệng, đơn giản nhưng lại rất đẹp, chân mang giày bata trắng không cổ, cả người toát lên hương vị thiếu nữ tươi trẻ, gương mặt không trang điểm, đôi đồng tử đen lúng liếng sáng ngời.
Trong trường mọi người nhìn thấy cô như vậy cũng như đã quen rồi, rất nhiều người đều qua chào hỏi thân thiết, cô cũng nhiệt tình cười nói đáp lại, hoàn toàn không có một chút giả trân, cứ như thể cô không hề biết bọn họ mang mục đích gì đến tiếp cận cô, còn về phong cách của cô bọn họ cũng thấy bình thường. chẳng qua ở đây là trường học, nên là mọi người có chút hâm mộ cô chịu chơi, chứ so sánh với mấy tên dị hợm ngoài xã hội thì nhìn cô vẫn rất thuận mắt.
Tô Man Tử đi bên cạnh nhìn cảnh này cười lạnh, mãi lúc sau đến lớp học cô mới lên tiếng: “Cái đám này giả trân đến mức tớ mắc ói.” Đa phần khối mười hai ai cũng biết đến thân phận của Ngôn Cách. Kéo nhau tới a dua nịnh bợ, cố tình lôi lôi kéo kéo quan hệ, hừ.
Ngôn Cách nhắn tin chúc buổi sáng cho Cố Dư xong, liền ngẩng đầu cừi như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-anh-tuy-hinh/245417/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.