Mộc Nhan khó hiểu trước lời nói của Tống Ảnh, cô hiếu kì lên tiếng:
- Tại sao anh lại nói vậy?
- Nhan Nhan
Tống Ảnh chưa kịp lên tiếng thì Chí Dư đột nhiên xuất hiện! Cả cơ thể anh ta đột nhiên run lên một cái sau đó liền dịch chuyển người ngồi tránh xa Mộc Nhan. Mộc Nhan thu hết vào tầm mắt mọi biểu hiện của Tống Ảnh rất giống với lũ trẻ đó khi nhìn thấy Chí Dư. Cô cũng không hiểu tại sao nhưng vẫn tỏ ra bình thường mỉm cười chạy lại ôm lấy cánh tay Chí Dư:
-
- Chí Dư! Anh xong việc rồi sao?
Chí Dư xoa đầu cô nói:
- Ừm. Nhưng mấy ngày nay ở căn cứ có lô hàng cần chuyển gấp nên khá bận. Anh đưa em về trước. Có lẽ hai ngày tới anh sẽ không về nhà!
Mộc Nhan ỉu xìu lên tiếng:
- Tận hai ngày sao? Vậy...em ở đây cùng anh được không?
- Nhan Nhan! Em vừa mới khỏe lại, ở đây lâu sẽ ảnh hưởng đến cơ thể. Ngoan! Sau hai ngày anh sẽ lập tức về nhà với em.
Mộc Nhan bĩu môi miễn cưỡng gật đầu:
- Được thôi...
- Vậy chúng ta về thôi!
Chí Dư cầm tay Mộc Nhan dắt cô đi, trước khi đi cô vẫn ngoảnh lại nhìn Tống Ảnh. Anh ta luôn bó gối ngồi một góc như muốn ép bản thân không tồn tại trước Chí Dư. Mà Chí Dư từ lúc đến cũng không hề để ý đến anh ta.
Vừa đưa cô về lâu đài, Chí Dư liền rời đi. Mộc Nhan nhàm chán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-anh-duong-lui-tan/3618002/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.