Mộc Nhan bỗng dưng trong lòng chột dạ, ngoảnh đi chỗ khác. Trong khoang buồng im lặng như tờ, thứ Mộc Nhan nghe thấy là tiếng gõ tay của người đối diện khiến cô cảm thấy áp lực vô cùng. Một hồi sau anh cũng lên tiếng:
Sao lại không nói nữa rồi!
Mộc Nhan lạnh lùng đáp:
- Không muốn nói chuyện với kẻ như anh! Mau thả tôi ra đi!
Quân Mạc Phàm bỗng nhiên ngả người tới, hai tay chống lên cửa kính phía sau cô. Giọng âm trầm mang theo hơi bạc hà phả vào mặt cô:
- Sao thả được! Tôi còn đang tính chơi bạn trai em một trận cho hả dạ nữa mà!
Mộc Nhan không thoát ra được liền trừng mắt gắn giọng nói:
- Anh dám động vào người Chí Dư. Tôi sẽ liều mạng với anh.
Quân Mạc Phàm bật cười, nụ cười vừa có phần tức giận vừa có phần trêu chọc. Anh thẳng thừng đáp môi lên đôi môi mềm mại ngọt ngào của cô. Mộc Nhan hoảng sợ muốn đẩy ra nhưng bị anh giữ chặt lấy đầu khiến cô không thoát được. Chiếc lưỡi hùng hồn muốn cậy miệng cô ra mà bá đạo xâm nhập vào bên trong mạnh mẽ càn quét. Mộc Nhan nức nở dùng đôi tay đấm mạnh vào ngực anh hòng thoát ra. Nhưng Quân Mạc Phàm nào có dễ buông tha, anh mạnh mẽ phát tiết lên đôi môi cô đến khi Mộc Nhan bắt đầu khó thở anh mới buông ra. Đôi môi bị anh ngấu nghiến bắt đầu sưng lên. Mộc Nhan tức giận tát anh một cái thật mạnh:
- Tên khốn! Anh dám động chạm đến tôi!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-anh-duong-lui-tan/3618001/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.