Hai ngày lại trôi qua, Mộc Nhan vẫn điếc không sợ súng, bỏ qua mọi lời cảnh cáo của Quân Mạc Phàm. Cô trèo cửa sổ trốn ra khỏi nhà, vẫn là Hán Duy đứng ở sau biệt thự đợi cô. Mộc Nhan bên trong mặc bộ nỉ màu hồng phớt, bên ngoài khoác thêm chiếc áo bomber màu hồng, đôi giày thể thao và chiếc mũ lưỡi trai cùng màu với bộ đồ. Lên xe Hán Duy hai bàn tay nhỏ bé vẫn xoa vào nhau để tìm hơi ấm. Hán Duy nhìn cô nói:
- Lạnh vậy sao?
Mộc Nhan gật đầu không nói gì, cơ thể cô vốn nhạy cảm với cái lạnh, dù mặc ấm đến đâu cơ thể vẫn bất giác run lên. Hán Duy đưa cô đến một nhà hàng, nơi này không gian khá rộng, các vị trí bàn cách khá xa nhau tạo không gian riêng tư. Cô rất hài lòng khi Hán Duy chọn địa điểm gặp mặt như vậy giúp cô. Trương Hán Duy không yên tâm nhìn cô:
- Mộc Nhan! Nhớ giữ cuộc gọi, cảm thấy không ổn thì ra hiệu cho anh ngay!
Mộc Nhan gật đầu nhìn hắn:
- Em biết rồi! Anh yên tâm đi.
Nói xong cô tiến vào nhà hàng đi về vị trí bàn mình đã đặt theo hướng dẫn của nhân viên thì thấy Chí Dư đã ngồi đó từ lâu. Cậu chỉ mặc độc bộ nỉ thể nào màu đen nhưng vẫn chỉ làm tăng độ đẹp trai nam tính của mình. Nhìn thấy Mộc Nhan, Chí Dư vui vẻ vẫy tay với cô, khác hoàn toàn với hình ảnh cô gặp ở J&T. Nhiều lúc cô nghi ngờ liệu
Chí Dư còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-anh-duong-lui-tan/3617165/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.