Ở nhà cả ngày khiến Mộc Nhan buồn chán vô cùng, cô khoác trên mình chiếc áo măng tô màu kem sữa. Mộc Nhan định bụng sẽ ra ngoài mua chút đồ về làm bữa tối cho anh. Cô vui vẻ bước ra ngoài bắt xe đến một siêu thị tại trung tâm thành phố. Vừa bước xuống xe cơn gió lạnh buốt tạt thẳng vào mặt cô khiến Mộc Nhan rùng mình một cái. Cô chạy thật nhanh vào trong siêu thị, cảm nhận được nhiệt độ ấm áp mới bình tĩnh trở lại. Đang ngó nghiêng lựa chọn nguyên liệu thì bỗng có người va mạnh vào người cô khiến cô lùi về sau vài bước. Người đó ngẩng lên xin lỗi cô nhưng cô lại đứng bất động tại chỗ, khuôn mặt của người con gái đó như đánh trúng vào trí não của cô. Cô làm sao có thể quên đi khuôn mặt này được chứ, đó chẳng phải là Mộc Nhan trong lòng Quân Mạc Phàm sao. Nhưng lạ quá, rõ ràng cô ấy mất rồi mà sao lại còn đứng ở đây ngay trước mắt cô. Mộc Nhan tự véo vào đùi mình một cái, cảm giác đau truyền đến nhắc nhở cô rằng đây chính là hiện thực. Người con gái đó sau khi xin lỗi đã lướt nhanh qua cô, đến khi cô khôi phục lại tinh thần thì cô ấy đã đi xa một đoạn. Mộc Nhan vội vàng đuổi theo:
- Đợi đã! Cô là Mộc Nhan đúng không?
Cô gái đó nghe cô nói vậy chỉ dừng chân một lúc lại tiếp tục bước đi, thậm chí bước đi càng gấp gáp hơn. Điều này càng khiến Mộc Nhan trở nên nặng nề hơn, cô cố gắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-anh-duong-lui-tan/3617150/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.