Sáng hôm sau đúng như lời anh hứa, Quân Mạc Phàm đến đón cô. Cô vừa lên xe anh đã hỏi:
- Ăn sáng chưa?
Cô lắc đầu nói:
- Chưa. Sáng nay ngủ dậy muộn nên chưa kịp ăn.
Cô vừa dứt lời anh liền đưa cô một túi đồ ăn, bên trong có bánh mì kẹp bơ trứng và hộp sữa vị dâu, cô bĩu môi nói:
- Cảm ơn nha!
Đến trường cô xuống xe thì anh dặn:
- Tan học tôi đón em.
Cô cũng gật đầu nhận đặc ân này, tròn hai tuần trôi qua. Lịch trình cứ lặp đi lặp lại, anh đưa cô đi học rồi lại đón cô về, thi thoảng anh sẽ đưa cô ghé qua công ty mới thành lập của anh cách đây ba tháng tại Vãn Minh, anh để cô ngồi chơi đợi anh xong việc sẽ đưa cô đi ăn. Cô cũng dần xuôi giận tuy nhiên vẫn có chút khoảng cách với anh. Hôm nay tan học, Quân Mạc Phàm có việc bận không đón cô được nên cô định gọi xe về, Vân Hạ bĩu môi nói:
- Nay chú mình bỏ rơi cậu sao?
Lục Tuyết cũng đáp:
- Nhân lúc không có chú Vân Hạ, chúng mình tranh thủ dành thời gian đi chơi với nhau đi. Đi ăn sau giờ học là tuyệt với nhất, đã lâu không đi ăn trưa cùng nhau rồi.
Vân Hạ dơ hai tay đồng ý:
- Đúng đó! Đi đi Mộc Nhan!
Mộc Nhan định lên tiếng đồng ý thì từ xa thấy Chí Dư thân ảnh gầy gò đnag đứng cúi đầu ở gốc cây gần cổng trường bị bao vây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-anh-duong-lui-tan/3574442/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.