- Mộc Nhan! Cẩn thận!
Tiếng Vũ cất lên đầy hốt hoảng nhưng Mộc Nhan mải chìm đắm trong nỗi bàng hoàng trước lời nói nghẹn ngào của ông Dương. Cô đã không để ý rằng sau lưng mình còn một tên côn đồ không biết sống chết gắng gượng đứng dậy cầm thanh gậy đập vào đầu cô. Trước khi mất ý thức, cô phản xạ nhanh lấy đầu gối huých vào ngực hắn khiến hắn bất tỉnh sau đó cô cũng từ từ ngã xuống. Vũ nhanh chóng chạy lại đỡ lấy cô, giọng hốt hoảng:
- Mộc Nhan! Mộc Nhan!
Lục Tuyết run rẩy gọi cấp cứu, còn Vân Hạ không nghĩ nhiều gọi ngay cho chú của mình.
*****
Mộc Nhan nhíu mày tỉnh dậy, cơn đau từ đầu truyền đến khiến cô rên lên một tiếng. Bà Dương vui mừng lên tiếng:
- Mộc Nhan, con tỉnh rồi! Con thấy trong người sao rồi? Có bị đau ở đâu không?
Ông Dương trấn an bà nói:
- Bà bình tĩnh chút, con nó vừa tỉnh. Bà hỏi nhiều vậy sao con nó trả lời kịp!
Cô lướt nhìn xung quanh một lượt, trước mắt cô là có 6 cái đầu vay quanh. Cô thở dài nói:
- Mọi người vây kín như thế con không thở được.
Nghe cô nói vậy, mọi người mới tản ra trừ cho cô không khí. Bà Dương ngồi xuống giường ấu yếm nói:
- Con đói rồi đúng không, ta đi mua cháo cho con ăn.
Bà Dương cùng Vũ và Lục Tuyết đi ra ngoài mua đồ cho cô, Vân Hạ thì nghe điện thoại xong cũng nói lại:
- Còn xuống sảnh thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-anh-duong-lui-tan/3574436/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.