Vân Hạ sợ hãi lắp bắp nhìn Mộc Nhan:
- Mộc Nhan cậu làm gì vậy, bỏ súng xuống đi. Cậu đang tìm chết đó.
Quân Mạc Phàm lần nữa khựng người khi nghe cái tên Mộc Nhan, anh xoay người lại để nhìn kĩ người trước mặt mặc cho cô vẫn đang chĩa súng vào anh. Đôi mắt chất chứa đầy tia hi vọng lần nữa vụt tắt, anh bần thần nói:
- Không phải em!
Mộc Nhan ngà ngà say nói:
- Xin lỗi bạn tôi thì tôi tha cho anh.
Quân Mạc Phàm quét đôi mắt tàn độc nhìn Mộc Nhan, nhưng vì đang say cô không biết sợ là gì. Vân Hạ sợ hãi nhìn anh nói:
- Chú! Đây là bạn cháu, cậu ấy say nên có hành động không phải. Chú tha cho bạn cháu đi, cháu hứa sẽ nghe lời không bỏ trốn nữa.
Lục Tuyết đứng bên cạnh ngạc nhiên nhìn Vân Hạ nói:
- Đây là chú cậu sao, vậy chẳng phải quán bar này là của anh ta sao.
Nói vậy hai người nhìn nhau mà thầm cầu bình an cho Mộc Nhan.
Quân Mạc Phàm đưa tay lên cầm lấy súng đang chĩa vào đầu mình, rắc! Súng cứ vậy nhẹ nhàng vỡ nát trong tay anh. Giọng lạnh lẽo cất lên:
- Cô muốn được chết như thế nào?
Mộc Nhan nhíu mày khó chịu nói:
- Tên điên này, phiền thật!
Vừa dứt lời xong Mộc Nhan nhẹ nhàng ngã vào người anh ngủ ngon lành. Quân Mạc Phàm thở ra hơi lạnh khi bị cô đụng vào người. Vân Hạ sợ hãi đi lại kéo Mộc Nhan ra:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhu-anh-duong-lui-tan/3574420/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.