Lâm Sang nhìn Cúc như vậy thật sự hắn… không nhẫn tâm! Hắn thương cô từ năm cấp hai… Nhớ lại lần đầu thấy Cúc khoác lên mình bộ áo dài trắng đứng trước cửa nhà chờ hắn cùng nhau đi học, hắn lại mềm lòng. Bàn tay to không tự giác lần lên mà tháo sợi dây thừng thô ráp trên cổ tay nhỏ xinh.
Vừa được trả tự do, Cúc định co người lại đồng thời giáng cho tên khốn nạn trước mắt một bạt tay, nhưng lại sợ hắn nổi thú tính lên thì e có khóc thành sông hắn cũng không buông tha cho mình như vừa rồi.
Lâm Sang vốn xuất thân con nhà nông, lại thêm năm tháng cực nhọc, cơ thể chui rèn dưới nắng mưa thêm dáng người trên sinh cao to hơn người, hắn có thể nói là một người đàn ông cao lớn, vạm vỡ! Có lần cấp hai có hai ba tên gần xóm định ức hiếp cô, cô nhớ không lầm chỉ ba đấm hắn đã làm cho ba tên đó gần như là té nhào xuống bờ kênh, từ đó gặp cô là như gặp ma!
Nói là thả ra nhưng đôi bàn tay to của Lâm Sang vẫn còn để trên đôi tay nhỏ bé không ngừng run kia. Hồi lâu, hắn ngước đôi mắt đỏ ngầu lên nhìn Cúc, nhìn kỹ thì thấy đôi tai của hắn cũng đỏ lự:
-Anh tha em, nhưng… em phải hôn anh?! … Được không?!
So với việc bị mất trinh tiết thì đương nhiên Cúc bằng lòng hôn hắn hơn. Cô được hắn kéo dậy ngồi trong lòng, lúc đầu cô còn ngại ngần vì bản thân không mảnh vải che thân, nhưng khi cự long to lớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhot-yeu/1522036/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.