Type: P.anh
“Liều” cơ đấy, cách dùng từ này… Cố Anh Kiệt mất vui nói: “Em mới biết à. Vậy nên em phải đối tốt với anh chút đi”.
Tần Vũ Phi chớp chớp mắt, cô có mà, thật tình đối với anh rất “tốt” còn gì. Cô cũng rất liều.
Vòng ôm của Cố Anh Kiệt rất thoải mái, Tần Vũ Phi trò chuyện với anh câu được câu mất, bắt đầu lim dim buồn ngủ. Túi nước nóng đã xong, Cố Anh Kiệt buông cô ra đi lấy túi, sau đó đặt lên trên bụng cô.
“Làm vậy có tác dụng sao?” Anh hỏi.
“Chắc có chút chút.”
“Xem em kìa, hay là anh đưa em đi bác sỹ nhé? Ông thầy thuốc lần trước kê thuốc cho mẹ anh cũng khá lắm, mấy người chị anh làm theo mấy món tẩm bổ, thể chất tốt hơn rất nhiều.” Cố Anh Kiệt vuốt tóc cô, thấy dáng vẻ nhịn đau khổ sở của cô anh cũng đau lòng.
“Anh quản luôn chuyện thể chất phụ khoa của mẹ và chị anh à?” Tần Vũ Phi ghẹo anh.
“Cũng không phải cố ý nghe ngóng, chỉ là họ đem ra nói trên bàn ăn, anh ngồi bên cạnh nghe được thôi.” Cố Anh Kiệt kiên nhẫn nói, “Ông thầy thuốc đó tốt lắm, anh biết phòng khám của ông ấy ở đâu, hôm nào anh đưa em đi khám thử nhé?”.
“Không. Em ghét nhất là khám bác sĩ.”
“Có bệnh thì phải đi khám, sao lại ghét với chẳng không ghét.”
“Đau bụng kinh không tính là bệnh, con gái ai mà chẳng đau.”
“Nói bậy. Đâu phải ai cũng đau ghê gớm thế này, trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhong-nheo-gap-da-tinh/2201488/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.