Type: bjh
Thuyền cập bến lúc bảy giờ kém. Cố Anh Kiệt lái xe chở Tần Vũ Phi loanh quanh trên phố, thấy một hiệu thuốc hai mươi bốn giờ, Tần Vũ Phi hối anh đi mua thuốc, lúc trở về còn mua thêm chai nước khoáng.
Tần Vũ Phi ngồi trong xe uống thuốc, Cố Anh Kiệt nhìn cô, thấy rất khó chịu, là anh không chăm sóc tốt cho cô. Mỗi khi đế kỳ sinh lý cô đều không khỏe, uống loại thuốc này thật sự không tốt cho sức khỏe.
Anh nhoài người qua hôn cô: “Xin lỗi, anh đảm bảo lần sau sẽ không thế nữa”.
“Ai thèm có lần sau với anh”. Mặt cô nóng ran, thật hung dữ, uống thêm vài ngụm nước nữa.
Cố Anh Kiệt cười tươi, xoa xoa mặt cô, khi cô đỏ mặt trông thật đáng yêu. “Kế đến đi đâu đây?”.
“Về nhà”.
“Vẫn còn hai ngày nghỉ nữa mà”.
“Thì sao?”
“Chúng ta vừa bắt đầu hẹn hò, sao anh có thể thả em về nhà được.”
“Thổ phỉ hả?” Cô liếc anh, “Vậy đánh em bất tỉnh rồi lôi về nhà anh đi”.
“Được”. Anh khởi động xe thật.
Tần Vũ Phi nhìn ra cửa sổ xe, trong lòng không yên. “Cố Anh Kiệt”.
“Hử?” Giọng nói ah trầm thấp dễ nghe, kéo dài âm cuối một cách dịu dàng. Tần Vũ Phi nhìn anh, mấp máy môi, muốn nói gì đó nhưng cố nhịn lại.
‘Sao vậy?” Cố Anh Kiệt nhìn cô.
Tần Vũ Phi loay hoay trên ghế, nhìn chằm chằm ra ngoài cửa sổ, không biết ngoài kia có gì hay mà nhìn. “Em nói cho anh biết, em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhong-nheo-gap-da-tinh/2201484/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.