Type: Phương Phương
Cố Anh Kiệt bật cười. Từ Ngôn Sướng làm bộ ra vẻ: “Bỏ đi, cậu đã không có hứng thú thì thôi, mình cúp máy đây”.
“Này, đợi đã.” Cố Anh Kiệt không nhịn được nữa, hôm nay thật sự anh nửa công nửa tư mà chạy đến Vĩnh Khải, mượn danh công việc để gặp Tần Vũ Phi một chút, không ngờ không gặp được. Hơn nữa anh cảm thấy chắc chắn hôm nay Tần Vũ Phi cố ý tránh anh. Anh hỏi: “Cô ấy đang làm gì?”
“Ai cơ?” Đến lượt Từ Ngôn Sướng hỏi lại.
Cố Anh Kiệt hơi chần chừ, chợt thấy có chút lúng túng, lỡ người Từ Ngôn Sướng gặp được không phải Tần Vũ Phi thì sao, anh há chẳng phải trở thành trò cười sao? “Chẳng ai cả. Mình đang nói người cậu gặp đó.”
“À.” Từ Ngôn Sướng cố ý không hé răng, không cho anh biết đó là ai.
“Là Tần Vũ Phi hả?” Cố Anh Kiệt vẫn đưa ra phán đoán. Hôm nay không gặp được cô, trong lòng anh chẳng dễ chịu chút nào.
Từ Ngôn Sướng ở đầu bên kia bật cười. Cố Anh Kiệt nghe vậy vội nói: “Bạn mình đang gọi, mình qua đó đây, bye”. Không đợi Từ Ngôn Sướng lên tiếng, anh đã gác máy, cảm thấy mặt mình hơi nóng lên. Thật ra nam và nữ yêu thương nhau cũng không có gì mất mặt mà phải ngại, nhưng anh và Tẫn Vũ Phi, hừm, không thể hình dung được, rất khó nói. Trước khi chưa nắm chặt được cô, anh không muốn làm trái ý cô mà để mọi người biết chuyện của họ, anh không muốn làm cô không vui.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhong-nheo-gap-da-tinh/2201480/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.