Hai vị sáng lập vượt qua ngàn năm cứ như vậy mà ở lại Hogwarts. Mọi người mỗi ngày ngoại trừ đi học và đi ra ngoài sân cỏ vui chơi thì còn có thêm một vài chuyện có thể làm, ví dụ như đi đến thư viện vây xem Godric đọc sách, lại ví dụ như đi đến phòng bếp nướng bánh bích quy cho Salazar.
“… Vì cái gì tớ chỉ nhận được bánh bích quy?” Salazar rất không hiểu.
Hơn nữa tại sao mọi người chỉ làm bánh bích quy vị ô mai và vị nho, không có người nào thử đưa cho hắn vị ếch hoặc tri chu (nhện)?
“Có lẽ dung mạo của cậu tương đối thích hợp với bánh bích quy.” Godric đang tỉ mỉ lật xem các chủng loại thực vật ma pháp có thể ăn thuận miệng đáp.
Draco lặng lẽ lẻn vào thư viện tự bơm hơi cho mình 15 phút mới có thể lấy dung khí nói chuyện với Salazar nghe được một câu như thế, tâm tình rất phức tạp: “…”
Godric làm thế nào có thể sống đến lớn như vậy mà vẫn chưa bị người đánh chết?
“Malfoy, cậu có chuyện gì không?” Salazar nhìn hắn. Hắn còn nhớ rõ Draco.
“Xin, xin hỏi tôi có thể ngồi ở chỗ này không?” Draco vô cùng gấp gáp.
“Đương nhiên, chỉ cần cậu cam đoan sẽ không đột nhiên ôm chân của ta gào khóc.” Salazar thân thiện nói.
Draco: “…”
Molin, tổ tiên của ta, ngài rốt cục đã làm những gì?
Draco ngồi ở bên phải Salazar rồi mở sách giáo khoa ra, cũng cũng lấy ra một tấm da dê cùng mực nước, nỗ lực tạo nên một bộ dáng hảo hài tử chăm học
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhom-to-tong-xuyen-viet-cua-ta/174672/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.