“Không sai, tôi là học sinh Slytherin!” Draco kiêu ngạo nhấn mạnh một lần, đồng thời nhìn thoáng qua Harry, chiếm được đầy đủ thỏa mãn từ trên mẻ mặt ngơ ngác của Harry.
“… Ta thu một Malfoy làm đồ đệ?” Salazar thoạt nhìn rất khổ não.
“Tổ tiên nhà Malfoy – Molin Malfoy chính là đệ tử của ngài.” Nhãn tình của Draco sáng lên. Hắn nghe xong lời nói của Salazar đã kích động đến đỏ cả mặt, căn bản không chú ý đến biểu tình của Salazar.
“Molin là ai?” Harry xen mồm.
Draco nhìn cậu như muốn ăn tươi nuốt sông, đang muốn phổ cập cho cậu nghe Molin là một vu sư may mắn đến nhường nào thì nghe thấy Salazar mở miệng: “Là một tên khóc nhè, cả ngày đòi muốn bái ta làm thầy, ta cự tuyệt hắn thì lăn lộn đầy đất, khóc đến nỗi cả tòa thành đều có thể nghe thấy.”
Draco: “…”
Draco: “…”
Draco: “…”
Draco đầy mặt hoảng hốt bay đi, Harry không khỏi đồng tình với hắn. Loại tâm tình này đại khái vừa đau khổ vừa cay đắng giống như khi tắm lại phát hiện ra cái dây chuyền vàng của mình bị trôi mất lớp sơn màu vàng bên ngoài vậy, Harry đều có thể nghe thấy thanh âm thế giới quan đổ nát của hắn.
Salazar nhìn theo Draco ly khai, rõ ràng thở phào nhẹ nhõm: “Ta còn tưởng rằng hắn cũng muốn nằm trên mặt đất một bên lăn một bên khóc đây…”
Harry tưởng tượng hình ảnh kia một chút: “… Phốc.”
Nhóm tiểu vu sư bụng đói kêu vang từ từ trở về lễ đường, sự tồn tại của Salazar đương nhiên lại thu hoạch một số lớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhom-to-tong-xuyen-viet-cua-ta/174668/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.